Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014

[Fic - Trans] Cô mèo nhà hàng xóm - Nyannyan ngoại truyện

Mặc định

Nyannyan ngoại truyện 

1.

Có một con chuột từ bên nhà hàng xóm chạy sang, bị cái bình gốm đè vào đuôi, một mình ngồi đó khóc tu tu.

2.

Ngu thì chết.

3.

Bởi vì tiếng khóc của cậu ta quá ồn ào, tôi đành đẩy bình gốm ra giúp cậu ta chạy trốn.

Ai ngờ cậu ta hiểu lầm, ngày nào cũng đến quấy rối tôi.

Phiền chết đi phiền chết đi.

4.

"Nyannyan tớ kể cho cậu nghe nha, bữa sáng nay tớ ăn một viên pho mát, trong đó có hai miếng nho khô, tớ thực sự không thích nho khô”

"Nyannyan tớ kể cho cậu nghe nha, bữa trưa nay tớ ăn một viên pho mát, trong đó có một miếng ô mai, tớ thực sự không thích ô mai”

Phiền chết đi ! Ai muốn biết cậu thích ăn cái gì chứ !

"nyannyan tớ kể cho cậu nghe nha, nyannyan là con mèo xinh đẹp nhất tớ từng thấy !”

5.

Đâu có liên quan gì đến tôi chứ!

6.

"Tớ thích nyannyan, là tình yêu." Cậu ta nói.

7.

Đại khái là con chuột ấy ăn quá nhiều pho mát nên đầu óc hư mất rồi.

8.

Cậu ta mang pho mát đến lấy lòng tôi

Tôi nếm thử một chút, thật khó ăn.

Không biết vì sao cậu ta lại thích như vậy.

9.

Cậu ta hái được nhiều hoa dại đến lấy lòng tôi.

Xấu lắm.

Đem thả hết vào thùng rác.

10.

Cậu ta chạy lên bể cá đằng trước câu con rùa, khổ một nỗi là cậu ta còn chẳng biết đó là rùa.

Ngu ơi là ngu.

Lại rất phiền phức nữa.

Làm tai tôi ong ong, vung tay tạp cậu ta rơi xuống đất.

11.

Kỳ thực không phải tôi cố ý, nhưng ai bảo cậu ta quá đáng ghét .

Tôi ghé xuống cạnh bàn xem , cậu ta đang rì rì bò về cái hang nhỏ, chít chít méo mó reo lên “ nyannyan nói với mình năm câu a a a”

12.

Ngốc chết đi.

13.

Tôi mới biết cậu ta là con gái.

Đã là con gái sao còn yêu tôi chứ ? Biến thái sao?

14.

Hình như cậu ta ý thức được vấn đề này, một tuần không thấy cậu ta đâu.

15.

Suột một tuần cậu ta không hề xuất hiện.

16.

Quả nhiên là cậu ta vẫn nằm trong hang, ăn mập quá không ra được cửa.

17.

Ngu thì chết.




_______________

18.

Con sóc chuột chết tiệt ! Uống rượu vào mới chịu chạy đến trước mặt tôi thổ lộ.

Đáng ghét chết đi!

Thật chỉ muốn tạp cậu ta!

19.

Đợi cậu ta tỉnh tôi sẽ tiếp tục tạp cậu ta.

20.

Nhưng gần đây cậu ta chưa cho tôi cơ hội tạp, cậu ta cùng bạn mình chạy đến vườn hoa.

Trong vườn hoa có con chó rất hung ác canh giữ, ngay cả tôi còn sợ.

Không biết cậu ta chạy đến đó làm gì.

21.

Cậu ta hái được một bông hồng cho tôi.

Chủ nhân cắm bông hoa trong bình, đẹp lắm.

Cậu ta rất đắc ý chạy đến hỏi tôi có thích hay không, chỉ cần tôi thích cậu ta sẽ lại có thể đi hái cho tôi.

22.

Cậu ta đúng là óc củ đậu, nới đó có con chó hung ác như vậy.

23.

"Không thích."

"Hu hu hu."

24.

Buổi chiều tôi tắm nắng ngủ...khi tỉnh dậy phát hiện hai con chuột trước mặt đang tán tỉnh nhau.

"Cậu thực xấu bụng." Con sóc chuột ngu ngốc kia đẩy cô bạn của cậu ta xuống.

"Còn không phải bởi vì cậu sao." Cô bạn đó vật lại cậu ta.

"Thực ra cậu đối xử với tôi rất tốt."

"Giờ cậu mới biết sao?"

25.

. . . Tức chết mất!

Vừa nói chỉ thích một mình tôi lại vừa tán tỉnh con chuột khác

Tôi đập chết cậu cái đồ dê già lăng nhăng!

26.

Cậu ta nghỉ ngơi một tuần không ra khỏi cửa.

27.

Tôi có phải dùng sức quá không.

Bọn tôi nghỉ ngơi ba tuần.

Mariko cũng nói với tôi, nàng nói con chuột đó quá nhỏ bé, tốt nhất là đừng tùy tiện tạp .

28.

Nhưng mà thực sự thực sự tức quá đi.

29.

Mariko đùa cậu ta, nói với cậu ta bên kia cũng có rất nhiều pho mát, rủ cậu ta theo nàng về nhà.

Rõ ràng cậu ta rất muốn đi.

Cậu ta phải suy nghĩ rất lâu, mới miễn cưỡng nói với Mariko: “Nhưng tôi chỉ thích Nyannyan.”

30.

Hừ.

31.

"Tuy rằng nàng chẳng thích tôi." Cậu ta nói vậy.

32.

. . . Ngu chết đi!

33.

Cậu ta lại bắt đầu khóc, vừa khóc vừa hỏi tôi tại sao không thích cậu ta.

34.

Rốt cuộc thì tôi nói không thích cậu ta hồi nào!

35.

“ Hu hu hu vì sao cậu không thích tớ!"

"Phiền chết đi!"

"Vì sao vì sao vì sao chứ!"

"Không cần biết cút đi!"

"Tớ muốn biết!"

36.

Tôi giơ móng vuốt muốn tạp cậu ta, sau cùng lại nén giận, chỉ là một cái tạp nhẹ lên người .

Ai bảo cậu quá đáng ghét như vậy.

Sao lại nhỏ bé như vậy chứ.

37.

Mariko mang cậu ta thả về cửa động.





______________

Mặc định

38.
Cậu ta không bị thương, chỉ choáng váng chút thôi.

Tôi cũng đâu muốn tạp cậu ta.

Tôi sau đó ...không bao giờ muốn tạp cậu ta nữa.

39.

Cậu ta dùng khăn tay đống gói hành lý gọn gàng, lúc đi qua trước mặt tôi , nhấn mạnh nói cho tôi biết, cậu ta muốn sang nhà hàng xóm.

Cậu ta muốn sang nhà Mariko.

40.

Đồ ích kỷ.

Cậu ta muốn tôi giữ cậu ta lại.

Không thèm.

41.

"Cậu nói đi!"

"Phiền chết đi!"

43.

Nếu tôi nói cậu ở lại cậu sẽ không đi , vậy tại sao còn muốn chạy đến nhà Mariko chứ .

44.

Muốn tạp cậu ta một cái bất tỉnh , nhưng cuối cùng lại chỉ là nhẹ đè xuống đầu cậu ta thôi.

"Nhà của tôi cũng có rất nhiều pho mát."

Cậu ta miễn cưỡng đồng ý ở lại.

45.

Tôi còn không bằng pho mát.

Vậy còn nói yêu gì chứ.

46.

Có đôi khi tôi không biết cậu ta nghĩ gì.

Phần lớn là bởi cậu ta quá ngu ngốc, tôi không có cách nào hạ IQ của mình xuống ngang với cậu ta rồi tìm cách lý giải suy nghĩ của cậu ta.

Có đôi khi là bởi vì nguyên nhân khác.

47.

Tôi không rõ lắm yêu thích với cậu là cái gì.

Cho dù bị tôi đánh đến dở sống dở chết cũng sẽ ở lại bên cạnh tôi, vậy mà chỉ vì giận một việc nhỏ con con cũng đòi rời khỏi tôi.

Mariko nói với tôi đó mới chính là tình yêu.

48.

Tôi chưa từng thấy tình yêu nào ngu ngốc như vậy.

49.

Cậu ta thường ngủ bên cạnh tôi, có đôi khi ồn ào, có khi lại im lặng.

Cậu ta nói với tôi chuyện đông chuyện tây, tôi hoàn toàn không hiểu cậu ta đang nói gì.

Dù chỉ nói một mình cậu ta cũng rất vui vẻ.

50.

Ngốc chết đi.

51.

Cậu ta rủ tôi phơi nắng, cậu nói mặt trời rất ấm áp, sau đó nằm úp sấp bên cạnh tôi ngủ.

Khi cậu ngủ sẽ cuộn tròn lại, đôi mắt tròn xoe cũng khẽ nhắm.

Trông cậu rất giống sóc chuột, cặp răng cửa vô cùng đáng yêu...

52.

Lông của cậu cũng rất đẹp, xù tung, không giống con chuột bình thường.

Có lẽ cậu thật sự là sóc chuột.

Mỗi lần nói đến chuyện này, cậu ta thường rất thất vọng, hỏi tôi rằng nếu thực sự cậu là sóc chuột thì tôi có ghét bỏ cậu ta không.

Tôi đã ghét cậu ta lắm rồi, sẽ không thể ghét thêm được nữa, vấn đề này cậu ta chẳng cần lo đâu.

53.

Cậu ta hay đem pho mát cọ lên người , bẩn vô cùng.

Tôi ngậm cậu ta thả vào trong ao tắm rửa, tắm xong trông cậu ta càng nhỏ hơn, so với bàn tay tôi không lớn hơn được bao nhiêu.

Cậu ta bước qua sàn gỗ, lưu lại một dấu chân dài ướt sũng.

Tôi lại lấy cái khăn hoa mà cậu thích nhất ra, đem lau sạch dấu chân của cậu, nếu không chủ nhân sẽ phát hiện ra cái hang của cậu mất.

Ý tôi nói là cái hang cô bạn của cậu.

54.

Chủ nhân vẫn phát hiện ra cậu.

Hai cô chủ tìm hang chuột trong phòng, tôi chỉ biết ngăn ở cửa hang.

Cuối cùng cũng che giấu được họ, nhưng tôi vẫn rất lo lắng.

Tôi nghĩ nếu cậu cứ tiếp tục bên tôi, tôi sợ sẽ bị chủ nhân phát hiện.

Tôi không biết các nàng ấy có thích chuột không, nhưng con người hầu hết đều không thích chuột.

Dù rằng bộ dạng của cậu trông rất giống sóc chuột.

————————————————�� �—————
Nyannyan ngoại truyện

55.
Tôi bàn chuyện này với Mariko, nàng cũng không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ khuyên tôi nên ngủ dưới tủ bát , không cho con sóc chuột đó ra ngoài.

56.

Con sóc chuột đó lần này vẫn chẳng hiểu rõ tình hình gì cả, ngày nào cũng vui vẻ chạy đến hôn trộm tôi.

Thật đáng ghét, toàn hôn lên mũi tôi.

Cậu ta hôn xong bỏ chạy, chạy về rất sâu trong hang, chờ tôi đi ngủ lại tiếp tục chạy tới hôn tôi.

Giống cái đồ lưu manh.

57.

Cậu ta chính là cái đồ lưu manh.

Còn dám hôn môi nữa, không sợ tôi miếng ăn gọn cậu ta.

Thiếu chút nữa là tôi nuốt gọn cậu ta rồi , thậm chí đã cắn nát da, nguy hiểm thật .

58.

"Chúng ta làm sao hôn môi được chứ ——" cậu ta khóc hỏi tôi.

". . ."

59.

Ghét!

60.

Ngày nào tôi cũng canh giữ ở cửa hang, con sóc chuột ngu ngốc đó vẫn cứ chạy ra ngoài, còn chạy vào bẫy chuột chủ nhân đặt nữa.

Cậu ta ôm miếng pho mát, vẻ mặt ngô nghê, ngây thơ hỏi tôi làm sao vậy.

57.

Tôi rất lo cho cậu ta, chỉ sợ ngày nào đó cậu ta lại chui vào bẫy chuột chủ nhân đặt.

Tôi bảo với cậu ta để tôi nuôi cậu ta, lấy khối pho mát lớn nhất đưa cho cậu.

Cậu ta lại giận tôi, nói không cần tôi nuôi, vẫn cùng cô bạn của cậu ta đào cái hang khác chạy ra ngoài.

58.

Tôi thật sự không biết phải làm sao bây giờ.

Tôi chỉ là một con mèo, không thể bảo về cậu giống như chủ nhân.

Cậu thì luôn trắng trợn chạy tới chạy lui, lại ngốc như vậy nữa, thể nào cũng có một ngày chủ nhân bắt được.

Tôi chỉ có thể ngồi trên cửa sổ , canh khi các cô chủ trở về thì đuổi cậu chạy về trong hang.

59.

Cậu ta cho rằng tôi chán ghét cậu ta, ngày nào cũng trộm khóc.

Tiếng khóc rất lớn, tôi ở cửa sổ trên kia cũng nghe thấy rõ ràng.

Cậu ta chạy theo tôi nhận sai.

Sai hay đúng không phải là vấn đề.

Mà tôi phải làm thế nào mới có thể bảo vệ được cậu.

60.

Con sóc chuột ngu ngốc.

61.

Cậu ta lại câu con rùa đến tặng cho tôi, tại sao cậu ta toàn câu được rùa vậy chứ.

Tôi không để ý tới cậu, cậu liền ôm con rùa ở đó khóc .

Cậu lúc nào cũng khóc.

Mariko nói ánh mắt của cậu rất sáng, nhất định là khóc rất nhiều.

Tôi vẫn nhìn theo cậu, cậu do dự lúc lâu rồi ngậm con rùa leo lên bể cá, ném con rùa nhỏ vào đó.

62.

Sau đó chính cậu ta cũng rơi tõm vào.

63.

Ngu thì chết!

64.

Ngu thì chết ngu thì chết !

65.

Chủ nhân đã trở lại , tôi không cứu được cậu mất.

66.

"Ngu thì chết!"

Vì sao tôi lại thích cậu chứ !

Vì sao phải chạy đến trêu trọc tôi !

Vì sao không thông minh một chút !

Vì sao tôi không thể làm được bất cứ việc gì !



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét