Author : me

Couple : Kojiyuu 

Ratting : T

Thể loại : Nhẹ nhàng , lãng mạn, gia đình 

Note : Là mấy ngày nay tớ hóng ngày mai nên không viết lách được cái gì ( thực ra viết rất nhiều mà toàn dỡ dang nên ko post T_T) Thi cử đến nơi mà hóng thi ko hóng  cái 1shot này tớ viết xong rồi nên post, để dành tặng những ai yêu oshima Yuko, đúng như tên fic nhé 

Những người yêu Oshima Yuko




Một ngày cuối năm lạnh giá, ông Oshima bắt chuyến tàu điện ngầm từ Tochigi lên Tokyo. Trong chiếc hộp vuông vắn ông xách theo có thịt bò tươi, cá hồi, rau , khoai tây... tất cả là để dành cho cô con gái yêu quý của ông một bữa tối bất ngờ. Gần đây con gái gọi điện cho ông và nói rằng công việc cuối năm của cô ấy bận bịu đến mức về nhà mệt đến quên bữa tối, phải ăn bù vào sáng hôm sau. Nhiều khi ông muốn nói với cô ấy hãy dừng lại nghỉ ngơi một chút mà không thể, chỉ có thể nói, đừng cố gắng quá sức. Đó cũng là lý do mà ông đứng trước căn hộ của Oshima Yuko lúc này.

Căn hộ sáng đèn, ‘vậy là hôm nay nó ở nhà ư” –ông thầm nghĩ và mỉm cười. Những người thân của Yuko đều biết rằng cô ấy luôn để chìa khóa dưới chậu cây cạnh cửa, có lẽ hôm nay ông không cần dùng đến nó. Ông gõ cửa phòng.

Những tiếng cốc cốc vang lên , ông sẵn sàng chờ đợi tiếng chào lanh lảnh của cô con gái và cách cô ấy nhào vào ông khi mở cửa. Nhưng thay vào đó, ông lại nghe thấy một tiếng thét cao vút và sau đó là cái âm thanh loẻng xoẻng của kim loại rơi xuống sàn. Sau nhiều năm làm đầu bếp thì ông đoán đấy có thể là một cái chảo hay cái vung nồi. Một lát sau , có tiếng bước chân người ra mở cửa, cùng với đó là một giọng nói dễ thương cất lên – không phai của con gái ông.

- Yuuchan, cậu về rồi ư !

Khi cánh cửa được mở ra, cô gái bên trong lập tức trở nên bối rối khi nhìn thấy ông, giấu đi khuôn mặt đỏ bừng của mình, cô ấy cúi chào ông thật lễ phép...

- Oh...bác ...Cháu chào bác , bác Oshima ...

- Chào cháu Kojima san, bác đến đây thăm Yuko- ông giơ lên hộp thực phẩm- và tính làm bữa tối cho nó .

Ông bước vào nhà , không thể giấu được nụ cười rộng đến mang tai của mình.


~*~

Có thể thật khó tin , nhưng lúc này thì Haruna đang lột vỏ tôm trong khi ông Oshima thái thịt . Món cơm chiên trứng của cô làm vừa nãy đã thất bại thảm hại và gây nên một cảnh tượng kinh hoàng cho cái bếp của Yuko, haruna không phải không biết nấu ăn, chỉ là cô ấy quá vụng về. Với những nguyên liệu ông Oshima mang đến , hai người nhanh chóng bắt tay vào làm một bữa tối khác .

- Hôm nay cháu được nghỉ sao Kojima san
- Vâng ạ, team A chúng cháu được nghỉ buổi chiều nay, còn team K của Yuko có buổi biểu diễn tại nhà hát , cháu sợ cậu ấy tối muộn mới về nên .. Ah umm... bác cũng thấy rồi đó ạ, cháu thật hậu đậu.

- Ồ , bác chỉ thấy một cô gái xinh đẹp đã dành ngày nghỉ hiếm hoi để chăm sóc con gái bác thôi. Cháu không biết bác xúc động đến thế nào khi nhìn thấy người ta quan tâm đến Yuko đâu, bác đã một mình chăm sóc nó rất lâu rồi.

Gương mặt của Haruna khẽ ửng hồng, cha của Yuko thật là ấm áp và tình cảm , Yuko chắc chắn giống ông ở điểm này, có điều bố cô ấy điềm đạm bao nhiêu thì Yuko lại quậy phá bấy nhiêu, nghĩ đến những trò biến thái của Yuko, cô khẽ nhăn mặt rồi lại bật cười.

- Cái tính nổi loạn của Yuko là của mẹ nó đấy, nhắng nhít nhưng cũng rất hiểu chuyện, từ khi mẹ nó đi, nó không có bất cứ biểu hiện gì cả, nhưng bác biết trong lòng nó đã mất thăng bằng nhưng vẫn cố gắng sống thật lạc quan. Con bé đó thật là, không bao giờ muốn người khác lo lắng cho mình cả...ý bác là , bác gần như có thể hiểu tại sao Yuko lại thích gần gụi với những cô gái .

Haruna có thể nghe thấy tiếng quả tim mình đánh thịch một cái lạnh sống lưng , nhưng khi quay sang , cô bắt gặp một cái nhìn trìu mến của ông Oshima. Ông nói điều đó hết sức chân thành, không giống như những ông bố bảo thủ, ông là người vô cùng tuyệt vời. Điều đó làm cô lúng túng , không thể sắp xếp được những từ ngữ trong đầu...

- Dạ chúng cháu ...chỉ là bạn bè ...à không có hơn một chút yuuchan rất tốt với cháu ...

- Ahh ta nghĩ là nó làm phiền cháu chứ - ông cười giòn giã- cháu có lẽ không biết đâu, lúc đầu bác cứ nghĩ là nó thích Miichan.

- Miichan ! – Haruna thoáng chút ngạc nhiên.

- Ừ, bác thấy Yuko leo lên người con bé và được Miichan ôm ngủ nữa. Bác cứ thầm nhủ rằng , ồ, vậy là con bé nhà mình thích cô bé kia sao, nhưng khi bác khéo léo hỏi dò Yuko về chuyện đó thì nó không tập trung lắm. Sau đó thì bác phát hiện ra nó thích cháu điên cuồng , và khi bác hỏi về cháu thì nó bắt đầu nói như súng liên thanh. Con bé thích cháu nhiều lắm đấy.

Haruna lúc này chỉ muốn tìm một cái hố để chui xuống, thầm trách cô lùn kia chẳng bao giờ chịu ý tứ một chút. 

“ Yuko ngốc nghếch” – cô nhủ thầm.

**

- Ắt xì ! Hụ ...ắt xì !

- Coi này , tớ vừa hắt xì vừa ho được đó ! hình như có ai đang nói xấu tớ thì phải ...Ắt xì.
Sayaka lắc đầu ngán ngẩm rồi cầm lấy hai bên tai con sóc đang làm bộ mặt kì quái với dòng nước mũi

- Nghe này , nếu hắt xì một lần thì có người nói xấu cậu chứ từ nãy đến giờ chục lần như vậy thì có nghĩa là cậu bị-cảm-rồi-đó.

- Em nghĩ Sayaka nói đúng đó , chị nên ngồi nghỉ đi Yuko- Sae bước đến và ấn cô sóc nhỏ xuống ghế, Yuko vẫn đang làm bộ mặt ngố đặc trưng.

- Và đeo cái này vào nữa- Miichan chụp lên mũi cô một cái khẩu trang mới và gườm mắt - Đó là hậu quả của việc chị trốn đi tiêm phòng cảm cúm trước mùa đông đó

- Chị hôm đó có việc mà ~~~* mắt cún con*

- Nhưng sau đó chị đã không quay lại tiêm đúng không – Miichan nghiêm nghị nói , nhìn thẳng vào mắt cô sóc đối diện

Cuộc đấu mắt với Miichan nhanh chóng kết thúc khi nước mắt Yuko trào ra và cô ấy lại phải hắt xì liên tục.


**

Haruna tiễn cha Yuko ra về khi ông Oshima một mực muốn quay trở lại Tochigi sau khi hoàn thành bữa tối cho cô con gái của mình, với lý do không muốn trễ chuyến tàu điện ngầm . Thật sự rằng hôm nay ông đã có được rất nhiều niềm vui khi cùng nấu cơm và nói chuyện với Haruna. Ông lờ mờ hiểu được rằng tại sao con gái ông lại bị cô bé này cuốn hút đến vậy. Cách sống của cô gái này rất đơn giản , và đó là điểm đến bình yên cho một Yuko đã phải luôn luôn cố gắng suy nghĩ cho mọi chuyện thật tốt đẹp. Haruna chính là sự thăng bằng của Yuko. Ông hiểu một cách sâu sắc rằng Haruna quan trọng với cuộc sống của con gái ông như thế nào.

- Yuko sẽ làm tất cả mọi thứ để được yêu thương, thế nên đừng giấu đi tình cảm của cháu với con bé nhé.

Hai người từ biệt nhau và ông Oshima đón xe ra ga tàu. Trong khi Haruna vẫn còn rối bời bởi câu nói của cha Yuko , ông bước vào taxi với một tâm trạng hết sức hồ hởi, và ông nhắn một tin nhắn cho người vợ cũ

“Hôm nay anh đã nấu cơm cùng con dâu (´∀`)”

Và tin nhắn lại của bà

“Ồ con trai mình chuẩn bị lấy vợ ư (бвб)”


**

Yuko lảo đảo trở về nhà với cái đầu quay mòng mòng.

Cô nhận ra căn hộ mình không khóa cửa và cô có thể xoay núm cửa bước vào...phải chăng là ...

- Yuuchan !

Một giọng nói ngọt ngào và sau đó là vòng tay của cô ấy ôm lấy cơ thể cô. Yuko không thể nghĩ rằng mình có thể tìm được một khoảnh khắc nào dễ chịu hơn thế này. Trở về nhà sau một buổi làm việc vất vả, tiết trời lạnh tê tái và cái đầu đau, lại có thể được chìm trong vòng tay ấm áp của người mình yêu. Có vẻ như ngốc nghếch nhưng nước mắt nước mũi của Yuko lại bắt đầu chảy ra, cô chỉ muốn cứ mãi ở trong vòng tay của cô gái kia thôi

- Nyan nyan .

Haruna đưa hai bàn tay ôm lấy khuôn mặt yuko và kéo cô ấy kề sát vào trán mình, nhận thấy sức nóng từ cô gái kia , cô khẽ thốt lên đầy lo lắng


- Yuuchan , cậu bị cảm rồi. Để mình đi lấy thuốc cho cậu.
Rồi nhanh chóng cô kéo cô gái kia ngồi xuống ghế sofa. Yuko thoáng hụt hẫng khi vòng tay của Haruna rời xa cô , dẫu chỉ là một tí ti 

- Cậu để thuốc cảm ở đâu vậy Yuuchan.

- Uhm.. trên cái tủ ngoài đó đó...

Yuko nói bằng giọng mũi nghèn nghẹn, trông cô như một chú cún bị bỏ rơi đang ngóng đợi cô chủ của mình.

- A đây rồi

Haruna reo lên và cầm vì thuốc bước về phía Yuko, khi cô gái cao hơn đến gần, Yuko lập tức kéo cô ấy ngồi xuống và dính chặt mặt mình vào ngực Nyan của cô.

- Ôm Nyan cơ ~ không uống thuốc đâu~

- Ngoan nào , cậu phải uống thuốc mới khỏi bệnh chứ !

- ứ ừ ...uống Nyan cơ thuốc đắng lắm~

- Haizz, tớ hiểu rồi.

Haruna thở hắt ra rồi bóc một viên thuốc ngậm trong miệng mình, sau đó cúi người xuống đặt lên môi cô sóc kia một nụ hôn ngọt ngào, khi cô sóc khẽ tách hai bờ môi, cô nhanh chóng đẩy viên thuốc giấu dưới lưỡi vào trong vòm miệng cô gái nhỏ, sau đó ngay lập tức cô dứt khỏi nụ hôn và lấy tay bịt chặt miệng Yuko lại

- Nuốt ! – Cô ra lệnh.

Ánh mắt của Haruna rất nghiêm khắc, cho đến khi nhìn thấy yết hầu cô sóc cử động bên dưới cằm, cô mới buông tha cho cô gái nhỏ và nở một nụ cười mãn nguyện .

- Yuu ngoan lắm !

Yuko trưng bộ mặt hết sức bất mãn, nhưng khi cô chưa kịp nói câu gì để phản ứng lại hành động bạo lực của Haruna thì bất chợt lại cảm nhận được đôi môi ngọt ngào ấy trên môi mình lần nữa, lần này là nước , và thật tuyệt làm sao , khi tất cả chỗ nước ấy trôi xuống họng cô, nụ hôn vẫn chưa kết thúc...

**

Yuko , trong vai trò người bị ốm đang nằm trong vòng tay Nyan và được cô gái xinh đẹp đút cho từng miếng một thức ăn mà ba cô làm, đồng thời nghe Haruna kể về cuộc nói chuyện của cô ấy với ba cô hôm nay. Đương nhiên Haruna sẽ không kể cho Yuko nghe những câu mà ông Oshima đã nói về hai cô gái , đó sẽ là bí mật mãi mãi.

- Bố của tớ thực sự rất thích cậu đó.

- Hmmm bố cậu rất đáng mến, tớ rất kính trọng bác ấy , cậu có một người bố tuyệt vời đó.

- Ehehe bố tớ mà lị, mà nãy mẹ tớ gọi điện , nói rằng bố tớ nay khoe với bà đi gặp bạn gái của anh tớ đấy.

- Ồ vậy ra hôm nay bác lên Tokyo để gặp mặt bạn gái của anh cậu nữa à... 

- uhm...chắc vậy, chắc lần này anh tớ cưới vợ thật rồi, vì chính xác thì bố tớ khoe với mẹ là đi gặp con dâu tương lai cơ 

- Ểh !!!!!






End