Tên fic : Mặt trời trong đêm
Tác giả : 11非飞肥
Editor : El
Fic dịch chưa có sự cho phép của tác giả , vui lòng không mang đi đâu khỏi blog . Cám ơn.
[À để lại comment nếu bạn muốn mình cập nhật nhanh hơn nhé ]
E
Haruna tựa vào cửa, ánh mắt lười biếng chợt mở to , đôi
môi khẽ nhếch lên, thần tình kinh ngạc
Từ lúc ở núi Ngô Đồng , nàng đã biết Yuko có khung xương
rất tốt, nhưng không nghĩ rằng thân hình của cô lại đẹp đến vậy . Áo ngủ lụa áp
vào cơ thể nõn nà, bên dưới khăn tắm ẩn hiện thân thể mềm mại như một đóa phù
dung nổi trên mặt nước . Váy lụa tôn lên cặp đùi trơn nhỏ, tựa như mĩ ngọc của
một nghệ nhân tỉ mỉ điêu khắc, Yuko dù nhỏ bé nhưng tỉ lệ hoàn mĩ không thể
không ngắm nhìn, giống như là tẩy đi sự lạnh lùng phía sau là sự thanh mát ,
tựa như thúy trúc sau mưa . Nàng không khỏi tán thưởng ông trời,cớ sao lại có
thể sinh ra một mĩ nhân thiên hạ, thanh đạm u buồn nhưng ngát hương như hoa
Lan, như nước trà phiêu phiêu từng đợt từng đợt rót vào trái tim , kích thích
từng chút một , trong lòng nàng khẽ gợn sóng.
Cứ như thế
ngắm nhìn Yuko , Haruna có chút ngây ngất
Yuko bị Haruna dừng ánh mắt trắng trợn nhìn mình làm cô
bỗng mất tự nhiên, cứ như là cô không mặc áo không bằng , mặt cô lập tức đỏ
rần, giống y như say rượu. Cô chạy vài bước lẻn ra phòng khách , quay lưng về
phía Haruna, tim đập càng ngày càng nhanh, vừa thẹn lại vừa bối rối, không biết
làm sao cho được. Bảo cầm một cây đao kề cổ cô còn đỡ , cô chỉ hai ba chiêu là
có thể thoát thân , còn có thế đánh đối phương răng rơi đầy đất , cái người này
trắng trợn nhìn cô, trong khi cô lại đang mặc cái bộ lộ liễu thế này , cái này
quả thực là....
Yuko muốn
tìm một cái lỗ để chui xuống, nhưng đây là nhà lầu bê tông cốt thép đào đâu ra
cái kẽ đất chứ , sofa còn chẳng có chỗ chui, Sofa ?! Cái khó ló cái khôn , cô
vội vàng nằm xuồng sofa, ôm gối ôm, trên che một cái , dưới che một cái .
Haruna nhìn yuko , khóe miệng cười càng ngày càng rộng,
nàng thật sự thấy rất vui , rất muốn trêu trọc một chút , nàng chưa từng thấy
ai thẹn thùng và ngại ngùng dễ thương như vậy cả.
Yuko len lén nhìn Haruna , phát hiện nàng đang cười, lập
tức quay lại chăm chú nhìn vào TV , mặt càng lúc càng hồng , so với lửa đun có
khi còn đỏ hơn nữa.
Haruna
bỗng nổi tâm trêu trọc, nàng không nói lời nào , đi đến ngồi xuống đối diện ghế
salon của Yuko , lẳng lặng ngắm nhìn cô rồi mỉm cười , muốn nhìn thử xem cô sẽ
phản ứng thế nào đây.
Cảm giác được ánh mắt của Haruna, Yuko cố gắng để mình
không bị nàng ảnh hưởng, cố gắng giả bộ như không cảm thấy gì, chỉ nhìn chằm
chằm màn hình TV , mắt cứ thế mở đến không cần nháy mắt .
TV so với nàng hấp dẫn hơn sao ? Haruna quay lại xem TV,
trên đó đang quảng cáo dịch vụ nâng ngực , toàn là các quý bà quý cô có bộ ngực
khủng đang khoa tay múa chân
“Yuko !” Haruna kêu lên
“Hả “ Yuko giật mình , đưa ánh mắt chuyển sang nàng
“Cô thích ngực lớn hả ?” Haruna hỏi
“gì cơ ?” Yuko kinh ngạc , theo phản xạ nhỏm đầu dậy một
chút ...N...ngực..lớn ?
“Nếu cô muốn nâng ngực thì cứ nói, tôi sẽ nhờ người hỏi
thăm cho cô.”
“Không !” Yuko vội vàng phủ nhận , mặt lại đỏ thêm vài
phần , so với hoa hồng còn xinh đẹp hơn một chút . Nâng ngực ? Cứ nghĩ tới
chuyện chạy đến bệnh viện làm việc này mà ớn lạnh , cô nhìn nhìn lại bộ ngực
của mình còn cảm thấy quá lớn, muốn đem đao chặt cho bớt phiền phức nữa là.
“Không muốn nâng ngực ? Vậy cô chú tâm nhìn chằm chằm vào
mấy cái quảng cáo đó làm gì, tôi còn tưởng cô thích mấy bộ ngực đó chứ, mà ngực
cô tỉ lệ rất đẹp , không lớn cũng không nhỏ....” Haruna chăm chú đánh giá bộ
ngực Yuko, sau đó phát hiện ra Yuko đã lập tức lấy khăn tắm che toàn bộ ngực
mình, giấu giấu diếm diếm, mặt của cô lại đỏ đến không thể đỏ hơn được nữa, hai
cân rượu sái còn thua xa.
Yuko bị Haruna trêu trọc không thể giả bộ thêm , cô liền
đổi sang nét mặt lạnh lùng nói : “Muộn rồi , đi ngủ thôi .” nhưng sự lạnh lùng
này sau cùng bị hai má đỏ rần phá vỡ hoàn toàn.
“Un.” Haruna đáp lại , không định trêu cô nữa , bất cứ
chuyện gì cũng nên một vừa hai phải. Nàng chậm rãi đứng dậy nói : “Chỉ có một
cái giường thôi, đêm nay cô ngủ chung với tôi nhé , ngủ chung có quen không ?”
Yuko nhíu mày một chút rồi nói : “ Không cần đâu , tôi
ngủ sofa được rồi”
“Khó chịu lắm đấy ?” Haruna cau mày , phải ngủ sofa thật
sao, đảm bảo là mai dậy đau hết cả xương sống thắt lưng cho mà xem.
“Không sao , tôi ngủ được. “ Yuko nói . Cô vốn cứ định
như vậy nằm xuống mới nhận ra váy ngủ rất hở hang, vì thế hỏi : “ Cô cho có thể
cho tôi mượn ra giường hay cái chăn mỏng được không “
Thấy cô kiên quyết , Haruna cũng đành miễn cưỡng , liền
đi lấy cho cô một cái chăn mỏng.
Yuko ngồi
trên salon , kiên trì đợi Haruna trở về phòng nàng rồi mới tắt TV và đèn nằm
xuống . Nằm ở trên ghế salon, cô chưa có buồn ngủ. Haruna trong công ti vốn là
người rất hài hước, thường xuyên trêu đùa cùng mọi người, hành động của nàng
ban nãy chắc chỉ là đùa thôi , nhưng mà tim cô lại cứ đập dồn dập, bây giờ còn
thấy mặt đỏ tai hồng như phát sốt vậy. Hợn nữa, tuy hành động của Haruna khiến
cô khó xử, nhưng cũng rất thân thiện, giống như bà chị trêu cô em mà thôi, cảm
giác này cô chưa từng trải qua , trái tim có chút rung động.
Cuộn mình
trong tấm chăn mỏng , một hương thơm dễ chịu tràn ngập chóp mũi , mang theo
hương thơm của Haruna, hòa với không khí trong nhà , sự ấm áp làm người ta an
tâm . Yuko gắt gao rúc vào tấm chăn , lẳng lặng cảm nhận cái ấm áp ngắn ngủi
này . Nhà, một từ ngữ xa xôi và lạ lẫm, thứ ấy
gần như là khát vọng xa xỉ đối với cô.
F
Haruna mở cửa phòng ngủ, đi ra phòng khách , thấy Yuko
nằm úp xấp trên ghế salon . Cô ngủ rất say , tấm chăn mỏng đã bị tuột đến xuống
dưới eo , sau lưng váy ngủ có một lỗ hổng cực kỳ lớn , khiến cả lưng cô đều lộ
ra ngoài .
Trên làn da trắng như tuyết lộ ra vô số vết sẹo dài ngắn
không đồng nhất , một vệt rạch từ vai trái xuống eo phải , sẹo uốn lượn như con
rết trên lưng. Vết thương đan xen chồng chéo không thể đếm xuể, cái dài cái
ngắn, dày đặc khắp lưng , cả lưng không nhìn lấy được một mảng da lành lặn.
Haruna che miệng ngăn tiếng kinh hô của chính mình. Lần
đó ở núi Ngô Đồng nhìn vết sẹo qua áo chỉ là cảm giác thoáng qua . Lúc này
những vết thương ấy lộ ra trước mắt nàng, chỉ có thể dùng chữ ghê người để hình
dung.
Không chỉ trên lưng Yuko, ngay cả trên cánh tay cũng có
vết thương, một vết lại một vết.
Haruna bỗng cảm thấy trái tim mình run rẩy , đây là cô
gái như thế nào , cô rút cuộc đã trải qua những cái gì , tại sao lại có nhiều
tổn thương như vậy , rốt cuộc là ai lại có thể nhẫn tâm tổn thương cô ấy như
thế.
Khó trách cô lạnh lùng, khó trách cô tính tình quái gở ,
khó trách tại sao cô lại giấu khuôn mặt mình trong tóc mai dài đến vậy.
Ngắm nhìn những vết thương của Yuko , mi mắt Haruna ngấn
lệ , trong lòng khẽ nhói đau.
Sau một hồi , nàng mới có thể định thần lại , nhẹ nhàng
kéo chiếc chăn mỏng đắp lại gọn gàng cho Yuko.
Trong mông lung, Yuko cảm giác được có người đắp mền cho
cô . Là mẹ sao ? Trên thế giới này chỉ có mẹ mới đắp mền cho cô , mới có thể
đối xử với cô tốt như vậy. Mẹ ! Trong lòng Yuko dâng lên một nỗi chua xót cùng
đau thương, cha bức chết mẹ, cô chỉ còn một mình cô đọc . Cô đã không được gặp
mẹ , rất lâu rất lâu rồi.
Giọt lệ xót xa kéo theo nỗi nhớ nhẹ lăn xuống gương mặt
Yuko , nhỏ xuống ghế salon , đồng thời đánh thức cô dậy.
Giọt nước
mắt ấy , cứ vậy lọt thỏm vào đáy lòng Haruna, tan chảy trái tim của nàng.
Yuko mở trừng mắt , đột ngột phát hiện một bóng dáng đứng
trước mặt , sợ tới mức cô giật bắn lên , theo phản xạ tung ra một quyền rồi
xoay người lùi lại.
“Ui da!” Haruna bị Yuko cho một nhát trúng bụng , ngã
ngồi xuống bàn trà.
Yuko nhảy ra sau sofa đứng vững lại , nhận ra Haruna nhất
thời kinh ngạc . Cuồng cuồng chạy sang , vội vàng đỡ lấy nàng “ Cô không sao
chứ ..tôi thực sự xin lỗi ...” phút chốc cô không biết giải thích thế nào, chỉ
biết lo lắng suông trong lòng.
Lần trước đánh Acchan, lần này đến Haruna cũng đánh , lại
còn đang ở trang nhà người ta nữa chứ ...Cô cảm thấy bản thân thật khó chấp
nhận , rời khỏi hắc đạo gần một năm rồi mà vẫn không thể bỏ cái thói quen này.
Haruna ôm bụng, đau đến nỗi trán đổ mồ hôi lạnh , cảm
thấy lục phủ ngũ tạng như bị đánh rớt ra.Lúc này thì cô đã hiểu vì sao lúc
trước Acchan lại giận Yuko như vậy , vì sao lại phải nằm viện ba bốn ngày. Cô
gái này đánh quả thật đau chết đi.
“...” Yuko
lúng túng đỡ Haruna ngồi xuống ghế salon . Nếu có thể , cô chỉ muốn để Haruna
chém mình hai đao , như thế cô còn cảm thấy dễ chịu một chút. Nhưng cô biết
điều đó không thể nào , Haruna không đời nào lại xách đao chém người.
“Tôi không
sao , ngồi nghỉ một chút là tốt rồi , cô đừng lo lắng cho tôi.” Haruna một tay
ôm bụng , một tay khoát khoát . Thế rồi lại nhìn cái biểu lộ bất an cùng tội
lỗi của Yuko , cô khẽ hỏi : “ Cô nấu bữa sáng được không ?”
Yuko nói : “ Tôi biết nấu mì sợi “
“Vậy cô giúp tôi đi nấu bữa sáng nhé . Mì sợi ở trong tủ
quầy, trứng gà trong tủ lạnh. “
Yuko bước vào phòng bếp , vừa ngó ngó Haruna vừa bật bếp
lên . Trước kia muốn ăn mì thì cứ tùy tiện úp tô mì gói là được , hôm nay là
nấu cho Haruna, cô không biết nên làm thế nào , cô sợ mình làm không tốt,
Haruna ăn không quen . Lại lo lắng vì Haruna bị chính mình đánh thương, phút
chốc tâm thần bất ổn , không phải đổ cái này thì là rớt cái kia , tay chân trở
nên luống cuống.
Haruna cảm thấy bụng đã bớt đau , lại nghe trong phòng
bếp tiếng binh binh bàng bàng vang lên , cô liền đi qua xem thử , nhìn thấy
Yuko tay chân lóng ngóng vừa bực mình lại vừa buồn cười. Có nấu mì sợi thôi
cũng hoảng loạn như vậy nữa, coi biến phòng bếp loạn xì ngầu lên rồi kìa.
“Để tôi làm cho nào “ Nàng gỡ tạp dề xuống mặc lên người,
đuổi Yuko ra khỏi phòng bếp .
Yuko quay lại nhìn thấy Haruna động tác dứt khoát nhanh
nhẹn, nhất thời cảm thấy mình thật vô dụng . Sau đó , cô mới nhận ra quần áo mình
quá lộ liễu , vội vàng lủi về phòng tắm thay lại quần áo cũ.
Dù bẩn một chút nhưng so với cái bộ kia thì còn quen hơn.
Thay xong quần áo đi ra , Haruna đã nấu xong mì sợi bưng
đến . Nàng nhìn thấy Yuko mặc lại bộ đồ hôm qua , lập tức cau mày lại : “ sao
lại mặc lại hả ? Còn chưa giặt mà , nhanh đi thay mau .”
“Ha !” Yuko cảm thấy thật khó xử “Tôi không đổi đâu .”
Haruna nghiêng nghêng đầu nghĩ một chút , vào nhà lấy một
cái áo t-shirt với cái quần short đưa cho Yuko.
Yuko nhận lấy quần áo , vẫn thấy rất khó xử : “Hmmm,
không cần đâu , lát tôi về nhà thay quần áo là được mà “
“Tôi đưa rồi mà cô không mặc , cô không thích mặc quần áo
tôi đã mặc qua sao ?”
“Hả ! Không có .” Yuko đành chui vào phòng tắm thay quần
áo .
Thay xong đi ra, Haruna lại vẫy cô ăn mì , cúi đầu ăn
trứng gà , trong lòng Yuko hiện lên một tia ấm áp
Trong đáy lòng cô vô cùng cảm kích Haruna, bởi vì nàng đã
cho cô cảm giác ấm áp của một gia đình , tuy rằng rất ngắn ngủi, nhưng có thể
làm cô ghi nhớ cả đời. Trong lòng cô âm thầm thề, nếu sau này Haruna có việc gì
đó cần nhờ tới cô, dù có phải vào lửa vượt sông, cô cũng nhất định phải làm đến
cùng.
Chỉ một từ thôi :" Kawaiiiiiii" Chap này cực kì dễ thương trừ cái vụ thộn vào bụng của Nyan =.= thì Ok
Trả lờiXóahihi ko ngờ haruna cũng có khiếu hài hước thix chọc người như zậy...yuko lúc này dễ thương wa, trông thấy hơi ngốc chứ ko lạnh lùng và đáng sợ nữa. Mong rằng 2 người sẽ sớm đc hp bên nhau.
Trả lờiXóachung nao ra chap moi au oiii
Trả lờiXóaSis El ơi em ngóng chap mới nhiều lắm lắm luôn á. Cố gắng hoàn thành sớm sớm nha :)
Trả lờiXóamau dịch chap mới nhá El T_T Haru đang ngóng lắm ... ôi sao cái fic hay thế này mà lại tiếng Bông nhỉ, ghiền quá rồi :((
Trả lờiXóamong ban som ra chap moi :((
Trả lờiXóahy vọng bạn sẽ tiếp tục dịch truyện này. Bạn dịch thật sự rất hay và nội dung truyện cũng rất hấp dẫn.
Trả lờiXóaHay ghê. Mau bạn dịch bộ này nữa và ra tiếp chap mới.
Trả lờiXóa(≧∇≦)