Nói chung mấy bài thơ có trong này rất sến , mọi người nên bỏ qua, không nhất thiết phải đọc đâu hà .
Bài thơ làm trong ngày lễ vu lan năm ngoái
Hôm nay là ngày lễ Vu Lan
Con của mẹ vẫn là con ngoan lắm
Nhưng con không biết những năm sau nữa
Con có còn ngoan ngoãn được hay không
Con hư hỏng, ngang trái và cuồng ngông
Sống cuộc sống không biết trời biết đất
Chọn con đường mà tất cả sẽ mất
Sẽ tan hoang trong con mắt trần gian
Bao cay đắng mà con sẽ mang
Con không kêu than , không oan trách
Con chỉ hận mình không bao giờ trả được
Tình yêu thương mà mẹ đã trao con
Bao đau đớn, hi sinh và niềm tin
Con đánh mất rồi ôm về lầm lỗi
Con biết rằng cả đời con mang tội
Cuộc sống này , con xin nợ mà thôi.
Một bài thơ khá điên cuồng khác
Ai bảo rằng tôi yêu anh trước
Thì sẽ không được nhận quan tâm
Ai bảo rằng anh không cần tôi
Thì sẽ là không cần tôi thật
Đừng nói với tôi những chuyện được và mất
Tôi không sợ điều đó anh hiểu không
Tôi không cần biết anh là ai
nhưng vì đã yêu tôi nên mọi thứ đều vô nghĩa
Tôi sống điên cuồng nên chắc chẳng thọ được
Xác thịt kia rồi mấy mà mục nát
nếu đó là điều anh thèm khát
Tin tôi đi , bao nhiêu cô gái cũng chẳng đủ với anh đâu
Đừng cứ mãi mãi làm tôi đau.
Tôi sẽ giết anh, anh nên biết thế
Ếch ngồi đáy giếng
Trần gian thoáng chốc được bao lâu
Huênh hoang rơi tõm nước đục ngầu
Mênh mang thân ếch ngồi đáy giếng
Mắt tròn nòng nọc ngắm mưa ngâu
Cắn lưỡi nghiến răng trời đổ lệ
Ngoác tiếng kêu vang nước ngập đầu
Trời tất bằng vung, ta tất lớn
Đa đoan đa cảm tất đa sầu.
Hai đứa con gái
Hai đứa con gái
Ngồi trên ghế đá
Ghế đá lặng im
Con gái cũng lặng im
Hai đứa con gái
Che chung một chiếc ô
Ông trời khóc
Hai đứa cùng khóc
Hai đứa con gái
Tay trong tay những điều ngang trái
Ghế đá nghiêng ô
Ướt môi ấm mềm...
Tóc đen
Em vẫn ở đấy chứ
đi đâu
Vẫn tóc đen thẳng
vẫn mắt nâu
Chỉ có anh là
nhìn em khác
Hết thương em rồi
nói một câu
Em vẫn thương
anh, vẫn chờ anh
Vẫn tình cảm ấy
những mong manh
Anh bất tận cuộc
đời phía trước
Em giữ riêng em,
mộng ước không thành
Em rồi sẽ trôi xa
đời anh mãi
Không phải tại
em, có thể chẳng tại anh
Hai chúng ta lách
qua cuộc sống
Những đoạn đường
riêng, quá vất vả để trở về.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét