Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012

[Jessica] Thăng bằng


Au : me

Category : General

Pairing : Jessica

Ratting : K 



~Thăng bằng~




Nàng bước liêu xiêu trên hàng tường bao , dang hai tay cố giữ cho thân hình mình khỏi rơi xuống ...

Nàng rơi xuống.

Đi bộ đến trường trong một sớm xuân hè lẫn lộn không phải là quá tệ. Cả thành phố đặc quánh làn sương khói trầm ngâm u uất. Nàng ngước nhìn bầu trời ảm đạm độc màu tro rồi hít một hơi thật sâu, khi thở ra nàng ho sặc sụa. Độ ẩm cao khiến không khí mốc mác đến độc hại.

Nàng bước vào lớp , bàn cuối cùng, đặt quyển giáo trình tâm lý xếp ngay ngắn lên phía trước , mở trang vở mới trắng tinh và bấm sẵn ngòi cây bút bi, chỉ đợi cô giáo bắt đầu giảng là nàng ngủ. Say sưa đến hết giờ nếu không có kẻ nào làm phiền.

Chàng gọi nàng dậy bằng cái giọng nam khàn đặc tiếng Jeonju , chàng học giỏi, cao to, sôi nổi , hài hước , tốt bụng lại được thêm tính ngu ngơ và nụ cười ngốc nghếch- mẫu người yêu lý tưởng của nhiều cô gái và quan trọng là chàng yêu nàng.

Chàng nói linh tinh , lang tang, chuyện xa , chuyện xôi từ mấy con vi khuẩn đường ruột ở bên kia đại dương đến cái móng chân gãy của con mèo tam thể nhà chàng. Nàng e ấp hỏi thăm con mèo [mà nàng tống khứ cho chàng mấy tháng trước] , chàng lập tức lợi dụng cầm tay nàng để chỉ cho nàng xem nó đau ngón nao . Chàng yêu nàng như chàng yêu mèo , nàng biết vậy mỉm cười và siết nhẹ tay. Ngáp dài , chẳng thèm để ý đến nụ cười ngớ ngẩn rộng đến mang tai của chàng.

Chàng mà có đủ kiên trì yêu nàng thêm 5-6 năm nữa thì nàng sẽ đền đáp chàng xứng đáng . Nàng sẽ trao cả cuộc đời cho chàng bằng việc lấy chàng, trở thành vợ đảm, dâu thảo, mẹ hiền ...nàng sẽ trao cho chàng tất cả trừ một thứ .

Yêu.

Nàng không yêu chàng.




Đơn giản là nàng không thể yêu chàng.



Nàng trở về căn phòng trọ nhỏ thó. Nắng gắt buổi trưa làm nàng đổ mồ hôi, nàng quẹt tay ngang trán , nhớp nháp và nhờn ... nóng ...nàng không thích nóng mà bây giờ thì nóng đến chảy mỡ.

Nàng thay quần áo , tủ quần áo dường như rất gọn gàng , quần một ngăn , áo một ngăn , váy treo bên trên. Dưới cùng là một ngăn kéo.

Nàng kéo ngăn kéo , trút tất cả đồ nàng đang mặc vào đó , lèn chặt nó cùng chỗ quần áo dơ khác- có từ lần giặt gần đây nhất. nàng đóng nó lại , căn phòng lại trở về ngăn nắp , gọn gàng , không một dấu vết cẩu thả.

Nàng chuẩn bị bữa trưa cho mình , nàng là một tín đồ của việc yêu chiều bản thân quá mức, vì mắc bệnh dạ dày nên nàng tuyệt đối không ăn cay và dùng chất kích thích như bia hay rượu . Tất cả những yêu cầu kiêng khem mà nàng biết , nàng đều tuân thủ chặt chẽ. Tuy vậy , nàng vẫn có một lô một lốc hổ lốn các loại thuốc thang, và chúng được dùng khá thường xuyên. Vì sao ?

Nàng ngủ đến 3 giờ chiều, chậm chạp bò dậy và lầm bầm trách mình sao lại ngủ trưa trong tiết trời thế này để đầu óc bây giờ đau khủng khiếp. Nắng chiều leo lét tố cáo gương mặt thiếu sự sống của nàng, nàng đi rửa mặt và ngủ tại nhà vệ sinh thêm 30 phút nữa. Khi tỉnh dậy nước đã tràn bồn, nàng tắm luôn.

Tink tink !

4 tin nhắn, 3 từ chàng , 1 từ Sooyoung.

Nàng trả lời chàng một tin cuối cùng rồi xóa cả 4 tin đi, 30s sau chàng nhắn lại. Nàng để đó , có thể tối nay sẽ trả lời.

8h tối , nàng đã ăn xong cơm tối. Bánh mì kẹp thịt nguội vì quá lười vào bếp sau khi sắp mấy bộ gen. Xếp xong hai bộ NST thì hai mắt mờ đi, đây không phải là công việc làm thêm ngon ăn, may mà nàng đã không lựa chọn ngành xét nghiệm, những thứ tỷ mẩn sẽ khiến nàng phát điên. Nàng không còn việc gì làm nữa , ngồi ở ghế lắc lư , đảo đi đảo lại hai chiếc đồng hồ cát . Cát hồng chảy hết , đảo 12 lần thì cát xanh chảy hết, lại đảo cát xanh, 5s sau lại đảo cát hồng...

Bây giờ thì cả cát hồng và cát xanh đều đang chảy, nàng đợi chờ và cố nhớ lại tại sao mình lại có những chiếc đồng hồ này. Vô thức , nàng cầm lấy chiếc đồng hồ xanh và gõ nó . Tiếng cốc cốc gõ vào mặt bàn như vọng từ cánh cửa sâu kín nào của kí ức...

Choang!

A ! Nàng nhớ ra rồi. Những chiếc đồng hồ này chính nàng đã mua nhưng không phải cho mình mà dành cho người nào xa lắm mang tên mối tình đầu. Mái tóc ngắn và mắt cười lấp lánh của cô ấy chợt ngập tràn toàn bộ tâm trí nàng. Phút chốc sự trống rỗng lấp đầy bởi choáng ngợp , nàng bỗng dưng không thể nhớ ra tại sao nàng vẫn chưa tặng nó cho cô ấy ...nàng bắt đầu gõ cái đồng hồ thứ hai , đồng hồ màu hồng , nàng gõ , tiếng kịch kịch dồn dập từ đế đồng và mặt bàn nghe như tiếng giật trên những cuộn phim nhựa , chỉ có những hình ảnh của cô ấy chạy qua rạng ngời và tinh khôi ... không có chút kí ức nào về những chiếc đồng hồ cát cả...

Choang...
Chiếc đồng hồ thứ hai vỡ, nàng vẫn nghĩ không ra, có lẽ do nàng không đủ tập trung hoặc đầu óc nàng đã tự loại bỏ những kí ức tổn thương cho mình. Thôi bỏ, nàng không cô nhớ nữa, nàng gạt lớp thủy tinh của hai chiếc dồng hồ vào thùng rác và nghịch ngợm chỗ cát còn đọng lại.

Cát xanh và cát hồng , trộn lại thành một màu tím nhờ nhờ , xam xám. Nàng thử tìm một ý nghĩa rút ra từ chúng, không thành công , nàng gạt nốt chỗ cát đó vào thùng.

Giờ thì nàng quay ra ngắm chiếc đồng hồ treo tường. Một chiếc đồng hồ tốt là một chiếc đồng hồ chạy chính xác , nàng có nó . Nàng ngắm nhìn chiếc kim giây nhích từng bậc và kêu tik tik, bỗng sao thấy nó thật bí bách...tại sao chiếc kim giây kia giây nào cũng hai tiếng tik tik , giây nào cũng nhích một đoạn bằng nhau , giây nào cũng giống giây nào, hết 60 giây lại một vòng nữa , lại tik tik , lại bằng nhau , lại liên tục , liên tục và liên tục...

Nàng đang manh nha nghĩ đến việc cái chặn giấy nắm trong tay nàng sẽ bay thẳng vào mặt chiếc đồng hồ đó như thế nào thì chợt điện thoại nàng reo vang ...

Reengggggggggggg

Chuông mặc định, nàng đã chả buồn thay nó khi thỉnh thoảng nàng lại tắt nguồn máy mà chả ai rõ lý do. Nàng đặt cái chặn giấy xuống và đọc tên người gọi...


.....


Nàng mở toang tủ , lột quần áo vứt toạch ở giường và thay đồ với tốc độ ánh sáng. Nàng lao ra xe và phóng thẳng đi.

Đèn đỏ .

Nàng nhìn thấy từ phía xa và bắt đầu suy nghĩ xem nên vượt hay không vượt, khi nàng đến gần và quyết định dừng lại . Đèn xanh.

Nàng vọt đi như tên bắn và suốt quãng đường còn lại , nàng chả quan tâm đến cột đèn nào nữa.

....


Club xập xình người và rượu , nàng tìm đến người ấy trong muốn ánh màu xanh đỏ tím vàng nhấp nháy . Yuri kia rồi , mái tóc đen , đôi mắt sáng , chiếc mũi thẳng, bờ môi hồng ... Nàng chưa kịp nghĩ hết thì đã thấy mình ôm hôn Yuri đắm đuối . Nàng ngấu nghiến như đang ăn thịt cô ấy , làm chính Yuri cũng phái bất ngờ, nàng nhoẻn miệng cười.

Yuri chưa bao giờ nói yêu nàng hay thích nàng, thỉnh thoảng nàng cũng gào lên với cô chuyện ấy để bắt chuyện với cô chứ kì thực với nàng nó cũng không quan trọng lắm . Chỉ cần khi nàng gặp cô , hai người có thể ôm hôn nhau mãnh liệt như vậy là đủ. Nói như Tae yeon - cô bạn nổi tiếng thanh lịch và sâu sắc của nàng thì đó cũng là một dạng của tình yêu rồi.

Nàng dứt ra khỏi Yuri và nhác thấy bóng Sooyoung ngồi một chỗ, tin nhắn của Soo Young hồi chiều bỗng gợn sóng cái bể bế tắc của nàng, nàng thở dài...

Nàng không biết phải làm thế nào với Soo Young bởi nàng không thể nói là hối hận hay sai lầm khi ngày trước đã yêu cô ấy . Đó là một điều ngớ ngẩn. Nàng đã chủ động bắt đầu với cô ấy và nhanh chóng chia tay - như những người sau này. Cô ấy chẳng có gì đáng chê trách cả, thậm chí là quá tốt , và nàng chia tay cô vì nàng chợt yêu người khác. Người đó không phải là Kwon Yuri , từ Sooyoung đến Yuri đã có đến 2 hay 3 người rồi.

Nàng lại thở dài , nàng bất lực trước sự cứng đầu của Soo young, nàng còn phải phũ phàng đến mức độ nào nữa cô mới chịu hiểu là nàng chả ra cái gì . Cô trở thành điển hình sống của mẫu người thủy chung cao thượng . Còn nàng , hình như càng ngày giá trị tình cảm của nàng càng bị đạp về âm vô cùng thì phải. Ôi ~ Nàng phát ốm lên vì điều đó.

Yuri nhận ra những tiếng thở dài và vòng tay quanh eo nàng được siết chặt hơn. Nàng thích những cái ôm , đặc biệt là từ Yuri , rất vững chắc dù cho Yuri kém nàng đến 2 tuổi . Nàng nhếch môi gian tà và kéo cổ áo Yuri xuống cho một nụ hôn sâu khác . Yuri chính là liều thuốc cứu vớt nàng khỏi những con virus bế tắc gặm nhấm bám chặt lấy từng tế bào thần kinh của nàng , giống như là , chỉ cần hôn Yuri thì mọi suy nghĩ trong đầu nàng sẽ bay biến , sạch nhẵn chứ không phải trống rỗng.


...



Nàng trở về nhà khi cột đèn ở đường đã nhấp nháy đèn vàng , vậy là quá 12 h rồi , nàng thầm nhủ. Bước vào phòng , nàng trút hết quần áo vào ngăn kéo rồi đi tắm , thay xong bộ pijama , nàng leo lên giường.

Trước khi nằm xuống , nàng nhắn đi một tin nhắn cho người ở phương xa .

“ Onnie ngốc của em ngủ ngon . I love u very very much ...”

Bóng đêm tĩnh lặng đồng lõa với cơ thể mỏi mệt hạ gục nàng , nàng tìm vào giấc ngủ và còn cố nhắc mình sẽ thêm công việc giặt đồ vào ngày vô nghĩa thứ n+1 .


End.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét