Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2012

[Atsumina] Nhầm giường -chap 6/3

Author : 亲爱的U叔


Couple : Atsumina ( Maeda Atsuko vs Takahashi Minami )


Dịch : QT đại ca


Editor : tui 


Các bạn có thể đọc 2 chap đầu bản dịch của Jenifer trong idol48vn link đây


Mình bắt đầu dịch từ chap 3, vì một chữ tiếng Trung cũng ko có nhưng chữ hán việt cũng ko tệ đã đâm đầu vào đây, tuy ko thể tránh khỏi sai sót, nhưng vì fic quá hay mà dịch giả vút bay nên mình đã lao vào. Nói lằng nhằng là chưa có sự đồng ý của ai cả nên vui lòng ko mang bản dịch đi đâu , cám ơn .



Thành thật xin lỗi mọi người tớ chia nhầm chap. chap trước chỉ là 6/2 thôi ( không phải 6/2-7/1)

Và đây là chap 6/3



Thang máy mở ra, Takamina vội vã chạy đến trước phòng Maeda gõ cửa, cuối cùng phát hiện cửa không khóa, cô đẩy cửa ra, nhìn quanh quất . Trong phòng ánh sáng lờ mờ, không rõ ràng, vì thế Takamina đi vào trong rồi xoay người đóng cửa lại “Có ai không”, cô kêu liền mấy tiếng nhưng không ai trả lời.

Takahashi đi đến phòng ngủ, phát hiện Maeda nằm yên trên giường, không động đậy, cô hoảng hốt, vội chạy đến lay lay Maeda, sốt ruột nói “Cậu không sao chứ”

“Không việc gì bị cậu lay cũng sớm phát ốm !” Chịu không nổi bị Takamina lay động, Maeda khẽ nhúc nhích, khẽ mở mắt mỏi mệt, giọng nói đầy bất mãn.

Nhìn Maeda tỉnh lại, takamina thở phào”cậu không việc gì thì tốt rồi, phòng cậu không khóa, tôi vào gọi mãi mà không đáp, đến giường lại thấy cậu nằm bẹp dí như vậy tôi sợ chết đi được”
         
“Cậu đến làm gì chứ ?” Maeda tiếp tục nhắm mắt, tựa vào gối

          “Tới thăm cậu chứ sao nữa ! Cậu hôm nay không đi học, tôi rất lo lắng đó...”
         
“Hứ” Maeda hừ một tiếng “ Cậu không phải nên quan tâm đến Haruna của cậu sao ! Lo cho tôi để làm gì”– vẫn vậy, nhắm mắt lạnh lùng

         
          Takahashi cúi đầu "Cậu biết hả?"

“Tôi biết thì sao, không biết thì sao, cậu căn bản đâu có nghe những gì tôi nói, cậu hứa với tôi cũng chỉ lấy lệ mà thôi”

          "Không phải, không phải" Takahashi vội lắc đầu "Tôi, tôi, tôi chỉ không biết nói với cậu như thế nào . . ."

“Vậy cậu không cần phải nói nữa, cậu đi đi !” maeda vẫn giữ giọng điệu lạnh lùng, khe nghiêng người nằm xuống.
         
          "Không phải, tôi, tôi thực ra. . ." Takahashi bối rối , nhưng không biết phải nói gì nữa
“Cậu rút cuộc muốn sao đây !” maeda đột nhiên mở mắt, lập tức ngồi dậy, nhìn Takamina đầy phẫn uất “Cậu biết vấn đề giữa tôi và cậu, cũng đã đồng ý những điều kiện kia, nhưng chỉ ngay hôm sau đã chạy đến bên Kojima haruna, giờ tôi cho cậu đi, cậu còn không đi, rút cuộc cậu muốn như thế nào ?!”

          “Tôi, tôi...” Takamina thấy Maeda tức giận liền trở nên lúng túng, đang định cất lời, bỗng nhận ra mặt Maeda đỏ bừng, cô đưa tay chạm nhẹ lên trán “Ôi trời , cậu sốt rồi”
         
Maeda hất tay Takamina ra “ Không liên quan đến cậu !”
         
“Cái gì mà không liên quan chứ, giờ tôi đưa cậu đi bệnh viện” Takamina nói xong ôm lấy Maeda
         
“Không cần cậu quan tâm” Maeda cố gắng giãy ra
         
“Cậu không muốn đi, nhưng cũng phải vì đứa bé mà đi” Takamina nóng nảy nói, không ngờ những lời này thật sự có tác dụng, Maeda không chống cự nữa, ngoan ngoãn để Takamina ôm mình đến bệnh viện.

          Ngoài hành lang bệnh viện

“Người bệnh là thế nào với cô?” Bà bác sĩ hỏi Takamina

“Tôi là bạn học của cô ấy” Takamina nói

“ Người nhà cô ấy đâu”

          “Tôi không biết nữa, cô ấy không sao chứ?!”
         
“Tôi nói không biết mấy người nghĩ thế nào, không biết người bệnh vừa sinh sản xong sao, bây giờ còn đang ở cữ, làm sao lại để cô ấy phát sốt lên, phải biết rằng thời gian này sức đề kháng rất yếu, bệnh rất dễ trở nặng...”
         
“Ôi vậy phải làm sao bây giờ” Takahashi lo đến đỏ mắt, níu áo bác sĩ hỏi
         
“Chúng tôi đang truyền dịch cho cô ấy, trước hết ở viện vài ngày quan sát đã, sau đó chăm sóc cô ấy tốt một chút, đừng để bênh tái phát nữa “ bác sĩ thở dài nhìn Takamina rồi vào phòng làm việc
Takamina bước đến phòng bệnh của Maeda, Maeda nhắm mắt nằm trên giường, môi tái nhợt. Trên tay cô chai IV vẫn nho từng giọt, Takamina nhìn thấy mà lòng đau nhói, ngồi xuống bên giường Maeda, ngắm nhìn khuôn mặt cô ấy, những giọt nước mắt vô thức rớt xuống bàn tay Maeda. Takamina vội vã lau đi. Maeda thấy động, chậm rãi mở mắt, chứng kiến người ngồi bên giường hai mắt đỏ hoe, nước mắt còn không ngừng rơi.  

“Cậu khóc cái gì ?” Giọng nói của Maeda khàn đặc, nghe được Takamina càng thêm đau lòng, tự trách mình.
         
Takamina quay lưng lau đi nước mắt : “Tôi có khóc đâu, có khóc đâu mà ...”
Maeda nhắm mắt, quay đầu lại “ Cậu muốn nói gì với tôi sao”       

          “Tôi, tôi” Takamina vừa nói vừa lau nước mắt, vô thức nghẹn ngào “ làm sao cậu không biết chăm sóc bản thân một chút chứ, thậm chí bị sốt cũng không lo, lỡ sốt cháy hỏng đầu thì sao “
         
“Có cậu mới bị cháy hỏng đầu ấy” maeda quay ra trừng mắt nhìn Takamina
         
“Thì, tôi, tôi nói là lỡ như chứ có bảo sẽ xảy ra giờ đâu” Bị Maeda nhìn trừng trừng, Takamina khôi phục nguyên bộ dạng ngượng ngùng ngốc nghếch.

“Cậu cúng biết lo cho tôi sao” Thanh âm lạnh lùng không mang chút cảm xúc
          “Tôi đương nhiên phải lo chứ, cậu là mẹ của con trai tôi mà” Takahashi gật gật đầu khẳng định với chính mình.

“Hóa ra cũng chỉ vì đứa bé...” Maeda khẽ thở dài, nhắm mắt không nói gì nữa.

“Cậu nói gì cơ ?” Takamina thấy Maeda lầm bầm một câu gì đó nhưng không nghe rõ. Lúc này hộ lý bước vào, nói với Takahashi “ Người bệnh cần nghỉ ngơi, cô ngày mai lại đến” Vì thế Takamina đành quay về nhà, lòng đầy lo lắng.

Ngày hôm sau, Takahashi thất thểu đi tới trường học, vừa vào lớp, hai con mắt cô đã trợn tròn. Cô phát hiện Maeda đã yên vị tại chỗ ngồi, như thể hôm qua chưa có chuyện gì xảy ra.

Takamina vội vã chạy tới, vừa ngồi xuống đã lập tức quay sang nhìn Atsuko “Sao cậu lại đi học, cậu còn đang nằm viện cơ mà”
         
“Tôi khỏe hơn rồi” Maeda không thèm liếc nhìn Takamina, chỉ chăm chăm đọc sách

“Không được, cậu cần nghỉ ngơi, cậu bây giờ con đang ở cữ, không thể như vậy !” Takamina vô thức lớn tiếng, ánh mắt xung quanh lập tức dổ dồn vào hai người. Maeda đỏ mặt, quay lại lườm Takamina một cái. Takamina chợt nhận ra, vậy là cúi đầu nhỏ giọng nói “ Người ta cũng chỉ muốn tốt cho cậu thôi”

Maeda nhìn Takamina một chút, nghĩ thầm y như con nít làm nũng, Maeda chẳng để ý Takamina nữa, tiếp tục đọc sách chăm chăm. Lúc này Takamina thật sự bất mãn, k=quyển sách kia có gì đẹp, khuôn mặt của cô mới đẹp này !!! Takamina khẽ bĩu môi, xoay đầu lại phát hiện Haruna cũng tới, Haruna trông thật sự mất tinh thần, hai vành mắt tối lại như thể đêm qua không ngủ. Maeda cũng thấy Haruna đi đến, vì thế quay qua nhìn Takamina      

“Haruna, cậu làm sao vậy ? Bộ dạng cậu thất thần lắm đó ?” Takamina ân cần hỏi thăm. Bên cạnh Maeda xoay ra chỗ khác, tiếp tục nhìn chằm chằm vào sách, cảm giác như có thể đem sách đốt đi.

“Tớ không sao...” Haruna nở một nụ cười yếu ớt với Takamina. Biết Maeda bên cạnh ám khí bao phủ, Takamina e dè không dám hỏi tiếp

Cả ngày Haruna đều phờ phạc, cũng không cùng Takamina nói chuyện nữa

          Buổi trưa, Takamina đang ăn cơm ở nhà ăn, đột nhiên thấy có người vỗ vai mình, quay lại thì thấy Miichan ngồi xuống bên cạnh.

“Chuyện tớ nói với cậu lần trước, cậu lo đến đâu rồi” Miichan phấn khích hỏi

“Chuyện gì cơ ?” Maeda đang ăn cơm, vẻ mặt khó hiểu

“Chính là , maeda ở đằng kia kìa”

“Khục, khục, khục...” Takamina bị chỗ cơm vừa nhét vào miệng làm suýt chết sặc

          “ Cậu không sao chứ !” Miichan vội vàng đưa nước cho Takamina, vỗ vỗ sau lưng cô “ Phản ứng chi mà mạnh vậy?!”
         
Mãi mới phục hồi lại, takamina nhìn Miichan , mặt lộ vẻ khó xử
         
“Thành thực xin lỗi cậu, tớ...”

“Không làm được phải không ?!” Miichanh nhìn Takamina “Không sao, có người cạnh tranh càng thú vị, tớ thực sự càng ngày càng thích Maeda”
         
Nghe Miichan nói, Takamina không khỏi nhăn mày.

          Nghe được meo tương trong lời nói, Takahashi không khỏi nhướng mày!

4 nhận xét:

  1. ak ta tem nak, zậy là ko hẳn taka ko thix acchan chỉ là chưa nhận ra thui. Ko bik chừng nào nyan mới nói thật vs taka là ko yêu taka đây ta??? acchan vs taka sau này sẽ có nhìu chuyện vui đây à mà còn có miichan nữa hehe

    Trả lờiXóa
  2. Nay mới mò vô đc. tận đây để xem tiếp. Hix
    Bạn Nyan chỉ lấy bạn Takamina ra làm bia với Yuko thôi *thở dài*
    Còn bạn Takamna thôi đã vậy ngoan ngoãn làm chồng bạn Acchan cho rồi =))
    Miichan nhảy vô cái vụ rắc rối này nữa =))
    ps: Cái hợp đồng điều lệ của bạn Ace tôn vinh tính bá đạo của bạn ghê =))))

    translator fighting!~

    Trả lờiXóa
  3. Ây da cứ tưởng sẽ là người đầu tiên đọc :))
    Part này ngắn wá :(( đọc hk đã :((
    Đọc part trước đã thấy rõ Nyan chỉ vì ghen mới chấp nhận lời đề nghĩ của Taka hà =.=!!
    Taka mà làm riếc,Acchan tức lên !! Acchan theo Miichan thì khổ :-w

    Cố lên Dịch giả iu dấu :X :x Mình ủng hộ bạn :">

    Trả lờiXóa
  4. bé iu, lâu rồi không thấy chap mới nha

    Trả lờiXóa