Couple : Atsumina ( Maeda Atsuko vs Takahashi Minami )
Dịch : QT đại ca
Editor : tui
Các bạn có thể đọc 2 chap đầu bản dịch của Jenifer trong idol48vn link đây
Mình bắt đầu dịch từ chap 3, vì một chữ tiếng Trung cũng ko có nhưng chữ hán việt cũng ko tệ đã đâm đầu vào đây, tuy ko thể tránh khỏi sai sót, nhưng vì fic quá hay mà dịch giả vút bay nên mình đã lao vào. Nói lằng nhằng là chưa có sự đồng ý của ai cả nên vui lòng ko mang bản dịch đi đâu , cám ơn .
Chap 6-1 ( chap chia theo tác giả nhé :D hông phải tại tớ chia đôi chap ra đâu)
Quay trở lại bệnh viện, trên hành lang
“Cậu, cậu , cậu...cậu không phải là cô gái hôm đó uống
say, phải không ?” Takamina không muốn
tin.
Maeda oán hận không nói lên lời, cay đắng nhìn Takahashi,
vai cô run lên, biểu lộ của cơn nức nở vẫn chưa dừng lại.
“Nhưng tôi, tôi không biết mình đã làm gì ...” Takamina
cúi đầu , vò vò vạt áo.
Maeda vẫn lặng thinh, chịu không nổi Takahashi cuối cùng
lại mở miệng lần nữa “ Không phải xui xẻo như vậy chứ, tôi mới có vậy lần đầu
tiên ...”
“Chẳng lẽ với tôi không phải lần đầu tiên ?” Maeda bị lời
nói của Takamina làm tức giận đến không cầm được, làm điều đó với cô xong rồi
bỏ trốn, giờ nhớ ra rồi lại không chịu thừa nhận.
“Cậu là đồ tồi, cậu có biết vì cậu mà cuộc sống của tôi
bị hủy hoại , cậu có biết tôi một mình mang thai thời gian đó có bao
nhiêu khốn khổ, có biết tôi vì sinh đứa bé mà trốn tránh người thân một mình cô
độc, có biết vì đứa bé này mà tôi mất đi người tôi yêu thích nhất...Cậu có biết
hay không ...” Maeda khóc nức nở, không nói được nữa oán hận đánh vào người
Takahashi, Takamina đau lòng đến cầm không được, cảm xúc bắt đầu mất kiểm soát,
nói cũng không nên lời nữa...Cô không thể ngăn nước mắt mình bắt đầu rơi.
Takamina nhìn cô ấy, cảm thấy trong lòng đau nhới. Không
đợi Maeda nói hết, ôm chặt lấy cô ấy. Maeda lúc đầu còn phản kháng, đẩy
Takamina ra, nhưng Takamina một mực ôm lấy cô, maeda chống không được đành bỏ
cuộc, dựa vào lòng Takamina, thể xác và tinh thần đều mỏi mệt.
“Tôi xin lỗi, xin lỗi cậu, tôi thật không thể biết mọi
chuyện lại như vậy, Tôi tồi tệ, tôi xin lỗi ...” Takamina trong lòng tràn ngập
hối hận, tự cô càng nghĩ càng hối hận, vô thức cũng khóc cùng cô ấy.
Maeda đã ngừng khóc, Takamina lại gặp một khó khăn khác.
Maeda đẩy Takamina ra, lau khô nước mắt, rất nhanh đã lại hoàn nguyên khuôn mặt
lạnh lùng như núi băng, như thể mọi việc vừa xảy ra đều vô nghĩa, ngoại trừ ánh
mắt vẫn ướt đỏ. Maeda mặc kệ Takamina vẫn nước mắt chan hòa, xoay người bỏ đi. Takamina
chưa kịp phản ứng, maeda đã đi được một đoạn dài.
“Chờ đã chờ đã, cậu đi đâu vậy ? Chờ tôi một chút !”
Takamina bất chấp nước mắt nhòe nhoẹt, vội vã đuổi theo Maeda.
Trong
phòng bệnh
“Nó, nó...Ha ha, nó chính là con tôi sao?” Takahashi nhìn
đứa bé trong tã lót như không tin vào mắt mình, kích động vạn phần nói
“Hỏi vô nghĩa, nơi này còn đưa bé nào khác sao” So với
Takamina mà nói, Maeda bình tĩnh hơn rất nhiều
"Con tôi, con tôi. . Ha ha. .
tôi. . Ha ha ha" Dù trên mặt còn đầy nước mắt, Takamina vẫn ngốc nghếch
cười rộ lên.
Nhìn bộ dạng ấy của Takamina, trên trán Maeda phát ra vô
vàn hắc khí. Cô đang tâm lôi con người đang cười khúc khích Takamina kéo ra
ngoài.
“Đừng cười ngớ ngẩn như thế” Maeda gầm gừ
"Ha ha a. . . hi hi hi. . ." Takamina
hoàn toàn không nghe, Maeda nhìn cô với ánh mắt hắc ám
"Tôi nói, đừng cười nữa" Maeda như phóng
ra một luồng khí cao áp
"Ha ha
a. . . Ha ha a "
"Bốp" Takamina bị
ăn một đòn, rút cuộc cũng tỉnh lại “ Ôi trời đau quá !” Takamina ôm đầu.
“Giờ cậu đã biết chuyện này, chúng ta cần bàn bạc một số
chuyện !” Maeda phớt lờ khuôn mặt nhăn nhó của Takamina “ Tạm thời không có gì
nhiều, chỉ cần cậu làm hết mấy điều này : “Không cho phép cậu trước mặt tôi
liếc mắt đưa tình với cô gái khác, tôi nuôi đứa bé thực sự vất vả, cho nên tôi
gọi điện, cậu phải đến ngay, tôi cần cậu lúc nào, bất kể đang làm cái gì cũng
phải xuất hiện ngay lập tức. Lời nói của tôi chính là mệnh lệnh, không được
phản bác, tôi không thích cậu, nên tôi ở bên người khác cậu không được phép có
ý kiến, chuyện của tôi cậu không được can dự vào! ! ! Nhưng vì cậu đã làm điều
đó với tôi, tôi không cho phép cậu ở bên người khác, còn nữa...”
Takamina nghe được mà trợn tròn mắt
". .
. ." Maeda nói tiếp yêu cầu “Vậy thôi, tạm thời đến đây đã, sau nghĩ ra lại thêm vào.
Tất cả mọi quyền quyết định thuộc về Maeda Atsuko , Rõ chưa ?”
Takamina cong miệng lên tính cự lại, Maeda cau mày với
cái nhìn hắc ám
“Sao đây ? Ý kiến gì hả ?”
"Không
có..." Takamina rầu rĩ lắc đầu, trong lòng thầm than cái hiệp
ước quá bất bình đẳng, nhưng ai bảo cô làm ra cơ sự này ...Ôi chao , sau này
chắc khó sống đây.
Tối hôm đó, takamina mất ngủ cả đêm, đầu óc rối tung rối
mù.
Ngày hôm sau
Takamina
mang theo đôi mắt gấu mèo vào lớp học, vừa lê cái thân mệt mỏi vào cửa đã nghe
tiếng gọi
“Mianmi !”
Ngước đầu lên , cô thấy tinh thần phấn chấn hẳn “Kojiharu”
“Minami, trưa nay có rảnh không? Tớ có chuyện muốn nói
với cậu” Haruna ngượng ngùng nói .
“A...có , có hi hi” takamina hào hứng gật đầu lia lịa. Haruna
có khi thích mình, haha, chẳng lẽ là trả lời tình cảm của mình. Nghĩ tới điều
này Takahashi tậm trạng bối rối, âm thầm chờ đợi. Đi đến bàn học mình thấy
Maeda đang nhìn chằm chằm vào sách giáo khoa, Takamina đột nhiên nhớ tới chuyện
ngày hôm qua.
Cậu ta chẳng lẽ là người máy, nếu không biết chuyện ngày
hôm qua, thật không thể nghĩ cậu ta có thể mang khuôn mặt này, nghĩ lại cái
đống quy tắc hôm qua cô ấy cho cô, không khỏi khóc thầm.
Buổi trưa, trong một nhà hàng nhỏ
“Haruna , cậu có chuyện muốn nói với tớ à ?” Takamina xúc
một thìa cơm lớm, nhai nhóp nhép chờ Kojiharu nói chuyện.
Qua một lúc lâu, Haruna mới chịu cất lời, chậm rãi nói “Chuyện
hôm nọ Minami nói với tớ, tớ đã nghĩ rất nhiều rồi, hôm nay tớ chính là muốn
trả lời với cậu.”
Takamina ngừng ăn, chăm chú nhìn Haruna
“Tớ quyết định nhận lời Minami !” Haruan cúi đầu khi nói
những lời này
“khục khục khục !!!: Câu nói bất ngờ của Haruna khiến
Takamian bị sặc hết chỗ cơm trong miệng, ho đến chảy nước mắt.
“Cậu không sao chứ?” Haruna nhanh chóng chạy sang bên, vỗ
vỗ lưng Takamina.
Qua một
chốc khá hơn. Takamina xúc động nắm lấy tay Haruna “ cậu nói thật chứ ?”
"Uhm"
Haruna nhẹ gật đầu.
"Ha
ha ha, Vậy tốt quá rồi" Vậy là đơn phương bao năm giờ đã được đáp trả,
Takamina cuối cùng cũng có thể công khai tâm tình “ Nhưng vì sao Haruna lại
đồng ý với tớ vậy ?”
Haruna chỉ cúi đầu, gắp chút rau “Bởi vì Minami đối xử
với tớ rất tốt, và cậu chỉ có mình tớ thôi ...”
“Đúng đúng đó “ Takamina phấn khích nói “ Tớ thật sự là
người hạnh ohucs nhất thế giới “
Buổi
chiều, trong phòng học
Vẫn ồn ào, Maeda gục
xuống bàn ngủ, Takahashi bởi vì quá độ vui mừng làm cho tinh thần
phấn khởi. Haruna có việc đi cùng giáo vụ.
“Này này , biết chuyện gì chưa ?” A thần bí cười khúc
khích với người bên cạnh.
“Chuyện gì
cơ?”
“ Tớ nghe nói Kojiharu đã chia tay Oshima Yuko rồi “
Nghe thấy tên Kojiharu, Takamina lập tức quay đầu sang
hóng
"Không
thể nào? Oshima Yuko thích Haruna như vậy, theo đuổi đến 4 năm,
theo từ sơ cấp đến trung học, sao có thể nào ?”
“Tớ cũng đâu có tin, nghe đồn hôm nọ Oshima Yuko cùng
Kasai Tomomi xinh đẹp đi bên nhau rất gần, bị Haruna bắt gặp, Kojiharu lập tức
bơ luôn Oshima, Yuko có giải thích thế nào cũng không được ...”
. . . . .
Nghe bạn cùng lớp xì xào bàn tán, Takamina đột nhiên lo
lắng, Haruna nhận lời cô không phải là vì...Takamina lắc đầu, không dám nghĩ
đến.
Haruna đã trở lại
"Haruna" Takahashi nhanh chóng gọi Kojiharu
"Có chuyện gì ư?"
“ Cậu ...có thật là nhận lời tớ vì thích tớ không ?” Takamina
nhìn Haruna chăm chăm
Haruna nghe câu hỏi này lặng đi một chút, rồi cười nhẹ
‘Uhm”"
"Uhm
, vậy là được rồi" Takahashi vậy là yên tâm
"Là
sao cơ?"
"Không
có chuyện gì đâu không có chuyện gì đâu..." Takahashi đỏ mặt cười cười.
ta lại xuất hiện đây keke. Taka này cũng thật là mới hứa vs acchan xong zậy mà gặp nyan cái là cái gì cũng wen hết, acchan mà bik đc thì taka chết là cái chắc. Ủng hộ bạn nak.
Trả lờiXóaha , tớ biết cậu là ai rồi nhé , Yuri phải hông :D Cám ơn cạu vì cái com trong 4rum nhưng để qua một thời gian chắc nên edit nó đi kẻo bạn transer trước buồn (T_T) Tớ không thể nào liên hệ nổi với bạn ấy cũng như với author nên không có cách nào đành ngậm ngùi post fic trong này. Chap sau khá dài và thú vị , cơ mà tớ đang kì thi còn 5 môn nữa , còn ôm thêm một pj khác nên không biết có sớm post cho cậu đc hay ko ( tớ đoán là chỉ có mình cậu đọc thôi T____T) Nhưng fic rất hay nên chắc tớ ko bỏ đâu . Một lần nữa cám ơn cậu nhiều nhé <3
Trả lờiXóahaha bạn nói zậy làm mình ngai wa, bạn cứ lo thi cử cho tốt đi từ từ post cũng đc miễn bạn ko bỏ là đc rùi hehe. Cho dù chỉ có mình mình nhưng cũng sẽ tranh thủ xé tem và ủng hộ bạn nên đừng bùn nhé. ( Dù sao có mình mình cũng đỡ phải giành giựt tem vs mấy cái lão trong 4rum keke)
Trả lờiXóaco minh doc nua ne :)) count me in ;]
Trả lờiXóamình cũng đọc nè =]]
Trả lờiXóahi vọng bạn biết mình =))
Cái đống quy tắc đó mình còn hk chịu đc =))
Trả lờiXóaHy vọng chỉ đề ra thôi chứ hk có thực hiện,vì cái quy tắc " tôi ở bên ai cũng hk đc ý kiến" của Acchan =.= Bất công wá :))
Kì này để xem Acchan xử Taka sao đây
Hi cám ơn mọi người ủng hộ >:D<
Trả lờiXóa