Thứ Tư, 6 tháng 5, 2015

[Oneshot] Xuyên qua những cô đơn

Author : Ell

Couple : Minamiona

Ratting : T

Category : General

Note : bối cảnh fic là ngày hôm qua, handshake 6/5 ở Nagoya

Xuyên qua những cô đơn


Giờ nghỉ giải lao giữa hai bộ handshake ở Nagoya, Miona ngồi bên Miria, bần thần vân vê món đồ ăn nhẹ trong tay mình. Miria ngây thơ không nhận ra, nhưng Iori ngồi đối diện thì đã rất nhanh nhận biết được vấn đề. Mọi chuyện không có gì quá khó đoán, bởi vớii chiều cao của mình, dù ngồi trên ghế, Iori cũng có thể nhìn sang phía bàn bên kia để thấy Ikoma và Minami vui vẻ trò truyện với nhau, cả hai đang mặc lại bộ đồ của Shakiism, từ đầu buổi handshakes thì Ikoma và Minami đã thay đổi đến mấy bộ đồ đôi rồi.

-          Cậu cãi nhau với Minami à ? – Iori hỏi Hori, nhướn mắt về cặp đôi Shakiism xa xa.

-          Không có . – Hori lắc đầu, cười nhẹ nhàng

Iori thở dài, nếu cô không nhầm thì cô vừa thấy Minami trộm liếc nhìn về phía bên này. Rõ ràng Minami đợi một phản ứng gì đó từ Miona, nhưng Iori biết rằng với bản tính cố hữu, Miona sẽ giữ mọi suy nghĩ trong lòng và chẳng bao giờ phản ứng ra đâu. Điều này khiến Iori liên tưởng đến một vài thể loại tâm lý tội phạm vị thành niên mà cô học được ở trường đại học. Những đứa trẻ chỉn chu ngăn nắp nhất, tưởng như không bao giờ phạm lỗi, luôn cư xử cực kỳ đúng mực bỗng dưng một ngày lại trở thành sát nhân giết người hàng loạt. Iori khẽ lắc đầu, cô nên loại bỏ ý nghĩ này đi.

Không phải Hori không biết ghen, Hori hiểu rất rõ ràng rằng mình đang ghen nên mọi cảm xúc trong cô bỗng bùng nhùng thế này. Nhưng những cảm xúc dường như bị những suy nghĩ của một người –nên –làm-những-việc-đúng-đắn hoàn toàn áp đảo. Hori thích Minami điều đó không bao giờ bàn cãi, nhưng cô vừa khao khát tình cảm được đáp lại, cũng lại vừa dặn bản thân phải biết tự hài lòng, nên dù thích Minami đến thế nào, Hori cũng tự coi mình là một kẻ đơn phương, quan tâm và nhận lấy những tình cảm của đối phương với sự trân trọng, nhưng không bao giờ đòi hỏi người đó chỉ riêng thuộc về mình.

Vấn đề là Hori đã sớm nhận ra, điều đó càng lúc càng không dễ dàng. Dù Minami ở bên Ikoma, Ikuta, hay thân thiết với bất cứ ai khác, trái tim Hori cũng tự động rơi rụng. Có điều gì đó thắt sâu trong lồng ngực và kéo mọi cảm xúc chung quanh vào lỗ hút không tên. Hori khóa những cảm xúc đó vào lòng, và cô cũng biết, điều đó không phải lúc nào cũng qua được con mắt của mọi người.

Ở một bên kia, Hori nhìn thấy Waka tiền bối ngồi bên cạnh Sakurai tiền bối, không khí của họ khi bên nhau rất khác, Hori có thể cảm nhận được sự ngọt ngào lan tỏa ra từ cả hai dù chỉ đơn giản là Reika tựa đầu lên cô gái cao hơn và nghịch những ngón tay đan vào nhau của họ, Wakatsuki tiền bối thì dùng tay còn lại khẽ vuốt ve những lọn tóc xõa của captain, nhìn người kia bằng một ánh mắt tràn đầy ấm áp.

Hori nghĩ về tình cảm của mình dành cho Minami, liệu nó có giống như tình cảm của Wakatsuki tiền bối dành cho Sakurai tiền bối. Tim cô đập nhanh hơn một chút khi tìm kiếm bóng hình của Minami, và rồi lại tự đẩy mình vào hố sâu khi nhìn thấy Ikoma đang ôm lấy Minami cùng chụp ảnh. Cảm giác này không phải là món trứng cá hồi yêu thích nhất bị chị hai ăn mất, hay huy chương bị tuột khỏi tay trong những mét nước rút cuối cùng. Hoàn toàn không giống.
Hori lại cắm cúi ăn, có lẽ rằng, cảm giác cô đơn khiến người ta nhận ra mình đang trưởng thành.

Staff thông báo Sayuri không thể đến dự handshake được, tình trạng của cô ấy không cải thiện sau khi bị ngất sau buổi biểu diễn hôm qua. Một dịch cúm đang lan tràn trong Nagoya và họ được thông tin rằng hai thành viên bên SKE cũng đã phải nhập viện, trong đó có cả Matsui Rena.

Hori chợt có một cảm giác bồn chồn, cách đây đúng một tháng, cô cũng phải truyền nước biển trong hai bộ đầu tiên. Nỗi cô đơn và hoang mang khi phải đếm từng giọt nước nhỏ xuống trong sự bất lực chờ đợi bất chợt tràn về, Hori chợt hỏi lúc này có phải không Sayuri cũng nằm trong một sự cô đơn bất tận như thế. Bởi hôm ấy Hori còn may mắn đủ sức khỏe để quay lại trong hai bộ buổi chiều, nhưng có vẻ tình hình của Sayuri đã tệ hơn cả như vậy.

Handshake của Hori kết thúc tại bộ thứ 4, cô tìm túi xách của mình và cố gắng chặn lại những suy nghĩ hỗn độn. Cô không muốn thấy ai đó rơi vào cảm giác cô đơn ấy, cô hiểu một cách sâu sắc rằng nó không hề dễ chịu.

Hoặc có lẽ, Hori đang chạy trốn. Minami buồn bã nhìn theo bóng Hori biến mất sau cánh cửa, sự ồn ào của Ikoma bên cạnh không khiến em chú ý nữa. Minami luôn muốn tìm cách để cả hai có thể xích lại gần nhau hơn, thậm chí đã cố gắng chọc ghen Miona không biết bao nhiêu lần nhưng dường như chẳng bao giờ có tác dụng. Con người đó lúc nào cũng chỉ im lặng,và rồi bỗng nói thật nhiều trên mạng xã hội, blog, hay 755, nhưng chẳng bao giờ nói những điều thật sự phiền muộn trong lòng.

Hori gõ cửa phòng Sayuri trong sự mơ hồ. Không phải là sự mơ hồ về địa chỉ hay gì đó tương tự, mà là những suy nghĩ trong đầu. Tuy rằng là cô đã mua rất nhiều thức ăn và hoa quả đến thăm Sayuri, nhưng thực ra, cô mới là người cần tìm chị ấy, vì lý do gì chính cô không biết rõ. Hori chỉ nhớ cảm giác bất ngờ và ánh mắt của Sayuri khi nắm lấy cánh tay cô và nói : “Hori chan, nếu có điều gì phiền muộn, đôi khi hãy trò chuyện với chị, đừng giấu trong lòng”.

Sayuri không phải là một người mà bạn nên tin tất cả những gì cô ấy nói, nhưng Hori có một cảm giác mạnh mẽ rằng khi Sayuri nói với cô những lời đó, tất cả đều là thật lòng. Nếu scandal không xảy ra có lẽ mối quan hệ của họ sẽ vĩnh viễn chỉ dừng lại ở thành viên chung nhóm. Thật kỳ lạ khi từ một tiền bối Hori vốn nghĩ rất xa cách lúc xưa, hiện tại lại là một trong số ít cho cô cảm giác bình yên tuyệt đối khi ở bên cạnh. Vật đổi sao dời, cũng là nhân duyên cho Hori biết rằng có một tiền bối Matsumura Sayuri rất khác, rất gần gũi, cũng lại rất sâu sắc.

Sayuri mở cửa với bộ đồ ngủ và mái tóc xõa tung, nhìn thấy Hori, cô khẽ tròn mắt ngạc nhiên rồi đột nhiên nở nụ cười híp mắt. Nụ cười không khi nào quên gợi cho Hori liên tưởng đến trái táo ú quen thuộc.

Sayuri thả mình rơi trên giường, rõ ràng cô đã cạn kiệt sức lực sau khi bước ra mở của cho Hori. Khắp căn phòng là một đống rác hỗn độn, cơn cảm cúm còn khiến cô chẳng muốn di chuyển, khăn giấy đã dùng vứt nhơ nhớp quanh giường.

Cả hai thực ra rất im lặng, sau một vài câu hỏi thăm, Hori ngỏ ý muốn dọn phòng cho Sayuri, còn Sayuri thì ôm tô cháo Hori mang đến ngồi ăn trên giường. Sayurin cũng rất nhanh nhận ra rằng Hori có vấn đề gì đó, nhưng cô sẽ không hỏi nếu con bé không có ý định nói ra. Có thể tại căn phòng của nó đã quá gọn gàng và nó cần tìm một nơi để dọn dẹp mọi thứ lại. Và cái đống rác phòng cô có lẽ là một nơi quá lý tưởng với Hori hiện giờ.

Dọn rác, hút bụi, sắp xếp lại đồ đạc. Nhìn Hori ôm chỗ quần áo bẩn của mình đứng chờ trước máy giặt, đột nhiên Sayuri muốn nói đùa.

-          Hori, em lấy chị đi, mỗi ngày chị sẽ văng đồ bừa ra cho em dọn.

Hori cười, lắc lắc đầu.

-          Em sợ không nuôi nổi chị đâu.

Cả hai cùng cười, sự vui vẻ hiếm hoi như những đốm sáng bất chợt cháy lên ngắn ngủi, nhưng dù sao cũng đủ để tạm quên những nốt trầm leo lét kéo dài cả ngày.

Bất chợt sự đập cửa dồn dập khiến cả hai dừng lại chú ý. Hori ra mở cửa và trước mặt cô là Ikuta Erika vừa kết thúc lịch trình tóc tai tan tác áo quần xộc xệch chạy đến. Bỏ qua vài giây kinh ngạc nhìn nhau của cả hai, Ikuta ùa vào phòng như một cơn lốc.

-          Sayuri không sao chứ ! Chị còn bị sốt không ? Đã ăn được gì chưa....

Ikuta lo lắng đặt hàng loạt câu hỏi khiến Sayuri không kịp trả lời. Hori chợt hiểu rằng nhiệm vụ chăm sóc Sayurin bây giờ có thể tạm giao cho người khác được rồi. Hori xin phép cáo biệt vì biết rằng Ikuta sẽ ở lại bên Sayurin cả đêm. Hóa ra ai đó sẽ luôn có một người quan tâm đến họ theo một cách đặc biệt. Có thể là mối quan hệ rõ ràng nhìn thấy như Wakatsuki và Reika, có thể là tình cảm rất khó đặt tên của Ikuta và Sayuri, cũng có thể, là những hỗn loạn hoang mang của cô dành cho Minami lúc này.

Hori lên tàu điện, tựa đầu vào cửa kính, và nỗi cô đơn bỗng chốc lại ùa về.

Không biết bằng cách nào mà Hori lại bỏ quên một ga, và rồi lê bước chân đến nơi này. Đầu tháng năm thời tiết không quá băng giá, nhưng màn đêm đủ lạnh để khiến người ta phải co lại. Hori đứng trước cổng nhà, ngây ngốc nhìn lên cánh cửa sổ còn sáng đèn một hồi lâu. Tại vì sao cô lại đến đây, cô cứ nhìn nó mãi rồi chợt thấy khóe mi mình có chút nước mắt.

Minami vội vã chạy xuống nhà sau khi tắt điện thoại. Cô bé ra mở cổng và thấy một Miona lạnh toát đứng như cái  cây trước cổng nhìn mình mỉm cười. Minami chạy đến bên, Hori đột nhiên ôm lấy Minami thật chặt, như thể mong chờ sự ấm áp của đối phương hòa tan hết mọi băng giá trong lòng. Khi cả hai tách nhau ra, Minami nhìn sâu vào đôi mắt tha thiết của Hori và biết rằng đối phương đang cầu xin cô một điều gì đó. Gió đêm heo lạnh khiến cho mỗi phần cơ thể chạm nhau đều có thể cảm nhận độ ấm rất rõ ràng. Hori ôm lấy Minami, không hề giống cách của hai người bạn.

Hori chậm cúi xuống, còn Minami khẽ ngẩng đầu lên, ánh mắt mông lung của cả hai dần khép lại cho một khoảnh khắc thời gian ngưng đọng. Khi hai đôi môi chạm nhau, có cái gì đó chợt tràn vỡ òa. Sự cô đơn và bế tắc nhường chỗ cho khao khát thèm muốn được yêu thương. Miona siết lấy vòng eo ấm áp của Minami qua lớp áo ngủ mềm mại, lưỡi của cả hai quấn lấy nhau trong vũ điệu yêu thương không dứt . Không cần biết đứa trẻ chín chắn ngoan ngoãn ở đâu. Hori bây giờ rất ích kỷ, đến cả suy nghĩ muốn độc chiếm Minami cho mình mãi mãi cũng vô thức lướt qua trong đầu.

Hai đứa chỉ có thể dừng lại khi có tiếng hắng giọng của ba Minami gần đấy, giật mình đẩy nhau ra mới biết ba mẹ Minami đang mặc pijama ôm nhau đứng trước cửa nhà. Minami thì đỏ dần mặt trốn ra phía sau lưng Hori, Hori người dựng đứng, mồ hôi túa ra trên trán, nắm chặt lấy tay Minami nhìn ba mẹ như muốn nói : “Con sẽ chịu trách nhiệm”.

Không khí cực kỳ ngượng ngùng, nhưng kết quả chỉ là mẹ nhắc Minami dẫn Miona vào nhà kẻo tiết lạnh. Gia đình Minami trước giờ vốn luôn rất yêu quý Miona, không chỉ là vì đứa trẻ này rất ngoan và thật lòng đối xử tốt với con gái họ, mà họ cảm nhận được trong lòng Minami Miona có ý nghĩa rất đặc biệt. Theo một cách nào đó từ ngày quen Miona, Minami trở nên dễ bảo hơn nhiều so với thời kỳ nổi loạn, có thể là thời gian thay đổi, con người trưởng thành, cũng có thể vì con bé đã gặp được người khiến nó muốn trở nên dịu dàng hơn. Nhưng rồi sự thân thiết của hai đứa cứ ngày một lớn dần lên, rồi trở thành thứ tình cảm đặc biệt như điều không thể khống chế. Không thể nói gia đình Minami cấm đoán, nhưng cũng không thể nào nói họ không chút bối rối nào. Nhưng điều quan trọng là cả ba lẫn mẹ Minami đều là những người nhất mực thương con gái, nhìn hai đứa trẻ bên nhau, họ không thể nào chia cách một đôi đáng yêu như thế được. Kể cả khi chúng phạm phải thứ tình cảm cấm kỵ thì họ hiểu, đó không phải là lỗi ở những đứa trẻ.

Miona bước ra từ phòng tắm với bộ đồ ngủ của Minami, bộ đồ trở nên có chút cũn cỡn vì Miona cao hơn, tay hay chân đều dài so với Minami ngắn ngắn tròn tròn. Hai đứa chui vào chăn ôm lấy nhau và rồi điều tất yếu là lại say sưa rơi vào một nụ hôn vụng trộm khác.

Hori nuốt lấy sự ấm áp ngọt ngào này, hiểu rất rõ một điều. Càng thấu hiểu cảm giác cô đơn, yêu thương càng quý giá.


End.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét