Chủ Nhật, 31 tháng 5, 2015

Bộ sậu N46 - chap 4

Author : mình

Ratting : T -> PG15

Pairing : (Nanamin – Nanase - Kanarin – Wakatsuki – Minami – Hori ) main. Còn lại hầu hết nhà 46 sẽ xuất hiện trong mỗi nhiệm vụ. Đội đối thủ đã mấp mé xuất hiện rồi :3


Category : General

Tóm tắt chap 3 : Nanamin đụng độ với 1 cô nhóc điệp viên triều tiên thế hệ thứ 2 Saito Asuka, sau đó cả đội phát hiện kẻ thực sự đứng sau vụ rắc rối này chính là nàng đồng đội trời đánh Kanarin. Nanase và Wakatsuki đã xuất phát ngay trong đêm để lôi cổ Kanarin về.



Chap4 

-          Tớ không thể tin rằng hai cậu lại có thể vất tớ xuống biển MỘT –LẦN –NỮA.

Kanarin trở về N.G.Z.K với trang phục chỉ độc nhất một cái áo sơ mi xộc xệch và khăn tắm trên đầu.

-          Cậu nên cảm ơn vì bọn tớ chưa băm cậu làm đôi sau khi Himetan ném cậu khỏi thuyền đấy. Ai đã kéo tất cả bọn tớ vào mớ rắc rối khốn nạn này.

-          Không chỉ có vậy đâu – Nanamin vặn tay đứng dậy – Các cậu đoán xem Asuka đã nói gì với tớ trước khi bay khỏi tháp Tokyo

Nhận ra chuyện chẳng lành, Kanarin định chạy lên phòng nhưng Wakatsuki đã nhanh chóng túm lại đè cô xuống đất.

-          Cậu ta đã làm cái gì ? – Nanase hướng về phía Nanamin, tay áo sẵn sàng xắn lên

-          Cậu ta cung cấp cho họ video cậu tỏ tình thất bại ở trường trung học đó Nanase, cả trận bóng chày mà cậu chạy đến tụt quần trong trường đại học nữa Wakat...

Nhận thấy áp suất không khí đột ngột giảm xuống, Kanarin cảm giác được sự ớn lạnh đang chạy dọc sống lưng... cô xua xua tay cười cười, cố gắng giải thích.

-          Các cậu biết mà, tớ nên tặng Himetan thứ gì đó có thể đảm bảo sự an toàn của cậu ấy ...và tớ nghĩ là không gì giá trị hơn những khoảnh khắc xấu hổ của các cậu, đợi chút, chỉ là những chuyện rất bình thường thôi mà, thực ra các cậu còn những việc đáng xấu hổ hơn ví dụ như là ...

Giết cậu ta !!!! Rape cậu ta !!! Treo cậu ta lên *&&%^$%$%^& ....


.....

[3 tháng sau]

Wakatsuki đã chuyển vào sống cùng N46 và hoàn toàn ăn ý với hành động cả đội. Lại một buổi sáng ở N.G.Z.K , khi Waka đang đu xà cùng Hori trong một cuộc đua vớ vẩn là thi ai treo ngược lâu hơn (và họ đã cứ đu như thế từ 8 giờ tối ngày hôm trước) thì chợt cánh cửa của trụ sở bị đạp đổ cái rầm.

Hori giật mình rơi từ nóc nhà xuống !

Từ khung cảnh xoay ngược, Wakatsuki nhìn thấy một tập đoàn những gã mặc vest đen đều tăm tắp bước vào, dẫn đầu là một cô gái vô cùng xinh đẹp. Chỉ liếc sơ qua cô cũng nhận ra đây là giới Yakuza Nhật Bản, bang phái mạnh nhất.

-          Hế nhô ! – Cô gái đó bước đến và ngồi vắt chân trên bàn làm việc vủa Nanamin .

- Shiraishi Mai ! Tớ nói với cậu bao nhiêu lần rồi qua chỗ tớ thì không cần phải phô trương thanh thế như thế. Muốn nhờ tớ giúp gì nói mau !

Cô gái tên Shiraishi ra hiệu cho bọn đàn em lui hết và nở một nụ cười khì khì với Nanamin, đồng thời quay ra vẫy chào Kanarin và Minami.

- Cậu vẫn chả thú vị gì cả ! – Shiraishi nghịch ngợm mấy đồ trang trí trên bàn của Nanamin

- Đừng có nghĩ ai cũng dễ dàng sà vào lòng cậu ! – Nanamin gằn gừ

- Nè, cậu vẫn tức tớ vụ Sayuri sao, là cậu ấy tự chọn tớ nhé ~

-          Không có chuyện đó !

-          Đừng để tớ nghe thấy tên cậu ta ! – Nanase từ tầng hầm cũng nói vọng lên

-          Cậu ấy gửi lời hỏi thăm cậu đấy Nanase ! – Shiraishi cũng nói vọng xuống - Thôi được rồi được rồi vào chuyện chính luôn. Tớ có khai thác một ít khu mỏ ở biên giới Tanzanina – ngoài tầm kiểm soát của chính phủ - cậu hiểu mà. Tuần trước đột ngột mọi thông tin liên lạc với khu mỏ bị chặt đứt. – Shiraishi xoay quả địa cầu trên bàn làm việc của Nanamin và chỉ vào một điểm thuộc Đông Phi

-          Khu mỏ của cậu bị khống chế ? – Nanamin dừng bút

-          Không hẳn, tớ e đã bị giết sạch rồi, cái tớ cần hiện giờ là những chuyến hàng tớ khai thác được.

-          Cái gì vậy ?

-          Kim cương.

-          Tớ tin cậu được không chứ - Nanamin nhíu mày nghi ngờ

-          Này nhé, tớ là tớ - Shiraishi, không phải em gái tớ. Cậu chỉ cần tìm lại những-chuyến-hàng.

Nanamin đẩy lùi ghế ra khỏi tầm tay của Shiraishi, cô nới lỏng một chút cà vạt, quá khứ nhiều sóng gió với chị em nhà Mai giống như chỉ vừa mới hôm qua.

-          Giá thuê bọn tớ rất đắt đấy ! – Nanamin kết luận.

-----------






[Đông Phi]

Ánh nắng dội thẳng xuống từ trên đầu, ba cái bóng thất thểu bước đi trên mặt đất khô nứt toác của xavan đông phi. Đói, khát, quần áo rách tươm sau 3 ngày lang thang trên sa mạc.

-          Cố lên, chúng ta sắp tới được con sông rồi. – Nanamin vặt một sợi cỏ xanh vừa xuất hiện trong đám cây bụi héo úa bỏ vào miệng nhai

-          Tuyệt đấy ! Tớ vừa thấy một đống phân voi còn ướt – Nếu không phải cậu là một đứa phát cuồng sạch sẽ thì tớ đã có kem chống nắng tự nhiên rồi. Hy vọng chúng ta sẽ sớm có nước uống và tìm được cái gì đó để ăn.

Hori lặng lẽ lê lết theo Nanamin và Wakasuki, cả ba đang trùm cả đống vải dù lên người để tránh cái nóng gay gắt của mặt trời. Họ đã đến Dodoma – thủ đô của Tanzania 5 ngày trước, sau khi thuê được một trực thăng cỡ nhỏ, Nanamin, Wakatsuki và Hori đã bay ngược lên phía Bắc, hướng về hồ Victoria nơi vị trí khu mỏ của Shiraishi. Nanase và Minami ở lại thành phố với nhiệm vụ theo dõi những đầu xe từ hầm mỏ các nơi trở về tập kết. Mọi chuyện sẽ không trở nên tồi tệ nếu máy bay không gặp trục trặc bất ngờ, cả ba phải nhảy dù xuống sa mạc và cuộc bộ trên savan suốt 3 ngày ròng rã. Không thức ăn, không thức uống, không GPS, sức lực của ba con người đã chạm đến mức giới hạn, nếu không nhờ Waka kịp lôi theo một lốc 6 lon bia trước khi máy bay phát nổ trên không trung thì có lẽ lúc này họ đã trở thành những cái xác héo quắt queo, mồi ngon cho lũ kền kền và ruồi nhặng.

Theo dấu đàn linh dương để lại, những cây cỏ dần xuất hiện nhiều hơn, cả ba phải bỏ bớt vải dù vì bụi gai và xương rồng chằng chịt gây cản trở. Gai có ở khắp mọi nơi. Waka rủa thầm khi lôi ra một cái gai cắm xuyên qua giày mình . “Chết tiệt”

-          Cẩn thận đấy, chúng ta không có kháng sinh, không có bông băng, không có cả Nanase. Tốt nhất là cậu đừng có bị nhiễm trùng.

Nanamin nhắc nhở Waka nhưng rồi chính cô bị một cành cây gai cào vào tay.

-          Damn !!

Vượt qua những bụi gai, cơn đói khát và sự rách rưới khiến cả 3 trông như những con quỷ. Phía xa xa, dòng sông Grummeti đã lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Cùng lúc đó tại thành phố, Nanase và Minami đã cải trang thành người dân địa phương đi khảo sát những bãi tập kết, trọng tâm từ những khu mỏ phía Bắc. Công tác quản lý xe đến đi ở đây vô cùng lỏng lẻo, không thể chỉ một hai ngày mà xác định chắc chắn được những chiếc xe của Shiraishi. Đã ba ngày không có tin tức từ phía Nanamin, Nanase chỉ có thể cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình trong khi chờ đợi Kanarin xác định được vị trí của 3 người kia.

Nép sau một thùng xe cũ, Nanase lướt mắt đánh giá tình hình, đây đã là bến xe thứ 4 cô khảo sát. Khi chắc chắn không ai quan tâm đến họ, Nanase chuyển ống nhòm qua Minami

-          Em có nhận định gì không ?

Minami nhận ống nhòm và quét quang cảnh một hồi, zoom sâu hơn vào những xe thùng xám cuối bến .

-          Xe thùng cao, vỏ Đức, nhưng con số ở gầm xe – Xz 5472973 – đây là lô hàng Toyota ở Nhật sản xuất hồi tháng 4- 2012

-          Ý em đây là những chiếc xe của khu mỏ nhà Shiraishi đã bị lột vỏ để không ai nhận ra chúng ? – Nanase nhận lại ống nhòm.

Minami lặng lẽ gật đầu.


....


Nanamin, Hori, Wakatsuki từ từ nhô đầu qua lùm cây rồi lại thụp xuống, nuốt nước bọt ừng ực. Cả ba đang quan sát đàn hà mã đắm mình trên sông với dạ dày đang gào thét. Khi cơn khát đã đi qua, cơn đói bắt đầu tung hoành.

-          Chúng ta không thể thịt hà mã được – lớp da và mỡ của chúng rất dày – Nanamin thì thầm !
-          Dạ dày tớ có thể tiêu hóa mọi thứ thậm chí cả chính mình đây ! Chỉ cần là protein tớ sẽ ăn tươi nó ! – Wakatsuki mấp máy môi, mắt không rời những con hà mã lúc nhúc thịt, răng nghiến ken két. – Vấn đề là ngoài mấy cái lon nhôm rỗng tuếch ra chúng ta chẳng có một vũ khí nào cả, nếu có nanh và vuốt tớ sẽ lao ra đấy liền.

- Này nếu vứt Hori ra môi trường tự nhiên liệu nó có trở thành động vật hoang dã không nhỉ ?

-          Ực !  - Hori nuốt khan một tiếng lớn, không hiểu tại sao cả hai người kia đều quay sang nhìn mình.

Bỏ đi, không ăn thịt nó được.

Mặt trời đã ngả về phía Tây, cái nóng cũng bớt gay gắt hơn. Trên một mỏm đá cao, bằng cỏ khô, sậy và một ít bùi nhùi kiếm được. Wakatsuki và Nanamin đang hì hụi nhóm lửa.

-          Hu hu hu – Hori chạy vụt qua

-          Nó đang khóc kìa – Wakatsuki nói khi toát mồ hôi xoay đầu gỗ

-          Kệ nó ! Kiên trì một chút đi, chúng ta cần lửa trước khi đêm xuống nếu không sẽ nguy đấy – Nanamin giữ chặt tấm gỗ bên dưới đồng thời ngoái xuống chỗ Hori

-          Miona ! đừng chạy xa quá đấy !

Bên dưới những mỏm đá, Hori bị hai con đà điểu bố mẹ đuổi chạy vòng quanh, tay vẫn ôm khư khư hai quả trứng, vừa chạy vừa khóc hu hu.

Wakatsuki tăng tốc cây sậy trong tay mình, tuy vậy lửa vẫn chưa xuất hiện được, chỉ có vài ngọn khói bén ra. – Cậu có nghĩ Hori làm việc này sẽ tốt hơn không ?- Wakatsuki hỏi Nanamin trong khi vuốt mồ hôi trên trán mình. Cùng lúc ấy Hori xuất hiện với nước mắt toe toét. Nó thảy cho Nanamin và Wakatsuki mỗi người một quả trứng rồi bắt lấy cây gậy. Không mất một giây để suy nghĩ, Nanamin và Wakatsuki ù té chạy.

Sau một hồi vòng vèo rồi chạy song song, Wakatsuki hét lên

-          Cậu biết Hori sợ chym mà vẫn bắt nó trộm trứng ! Đồ siêu S !

Nanamin không nói nhiều, thảy nốt quả trứng mình ôm sang phía Wakatsuki và dừng lại thở dốc ! Cô nhìn về phía mỏm đá, lửa đã cháy bùng lên, quả nhiên vấn đề vẫn là tốc độ.

-          Con người không nên có bất cứ yếu điểm nào không thể vượt qua ! – Nanamin hô lên với Waka rồi chạy về phía mỏm đá.

-          Vậy ám ảnh sạch sẽ quá mức của cậu là cái đệch gì ^%$%#%$&

....

Mặt trời đã lặn, lũ bò sát đã rục rịch hoạt động, những con linh cẩu cũng bắt đầu xuất hiện. Bằng một chút khéo léo Waka và Nanamin đã biến những lon bia rỗng thành nồi đun nhỏ và những cái thìa. Cả ba xếp bằng bên đống lửa, thưởng thức bữa tối của mình sau nhiều ngày đói khát là trứng đà điểu rang cùng một ít nước đun sôi với cỏ chua Nanamin hái. Hai con thằn lằn nướng được Wakatsuki túm được trong hốc đá.

Wakatsuki hơ khô vỏ quả trứng rồi ụp lên đầu Hori

-          Suýt nữa thì vừa !

Hori không để ý đến Wakat, tiếp tục xúc trứng trong lon nhôm của mình, đầu vẫn đội vỏ quả trứng hết sức ngây ngô. Không như mọi người trong đội, Hori là người duy nhất có IQ thấp hơn 80.

-          Chúng ta đã đến được bờ sông, theo tính toán của tớ khu mỏ chỉ còn cách 8 dặm về hướng Tây Bắc. Ngày mai nếu hành quân vào sáng sớm chúng ta sẽ có thể tới được đó vào chiều tối. Vấn đề của chúng ta vẫn là vũ khí. Sẽ rất khó khăn nếu những kẻ đã giết sạch toàn bộ người của Shiraishi vẫn còn ở trong khu mỏ.

Nanamin dừng lại chiếc thìa nhôm trên tay, ánh mắt đột ngột sắc nét.

-          Đêm mai chúng ta sẽ thám thính tình hình ở đó trước, cậu sẽ đột nhập và trong và bằng mọi cách có thể hãy liên lạc với Kanarin. Tớ với Hori sẽ dọn dẹp hành lang và tìm hiểu mục đích thực sự của khu mỏ và bọn cướp là gì .

Nanamin dùng một mẩu than chì vẽ lại sơ đồ của khu mỏ một cách đơn giản và cùng Wakatsuki thảo luận kế hoạch đột nhập. Đêm xuống rất nhanh, bầu trời sao rộng lớn hứa hẹn ngày mai lại là một ngày dài khắc nghiệt.



....

-          End chap 4 –



Bonus :

Wakatsuki và Hori treo ngược trên trần nhà, Nanamin, Nanase, Minami và Kanarin quây tròn bên dưới.

-          Đặt cửa đê ? – Nanase chớp chớp mắt ngửa cổ nhìn lên

-          Tớ đặt Wakasuki – tỷ lệ thắng của cậu ấy theo công thức từ 2560 phép tính  là 51% - Kanarin bỏ thẻ mình vào thùng Waka

-          Tớ đặt Hori, theo như tốc độ phân chia tái sinh tế bào của nó thì đảm bảo nó sẽ không bao giờ rụng. – Nanase bỏ thẻ của mình vào thùng Hori

-          Em theo Miona – tất nhiên ! – Minami bỏ thẻ vào thùng

Nanase & Kanarin : Đó là thẻ của Hori mà !!!!!

Minami không thèm để ý, quay sang nhìn Nanamin

-          Chị chọn ai vậy?

Hmmmm....
Ngày hôm sau, đúng lúc Shiraishi đạp cửa sông vào, Nanamin nhẹ bật nắp bút, một mũi kim nhỏ bắn ra.

Hori rơi bụp xuống đất.

1 nhận xét:

  1. chị em với Shiraishi Mai có khi nào là Kuroshi Mai không ta, nếu thế thì không thể vắng mặt bạn Hạ thợ câu rồi ... tò mà với vai trò của bạn Táo trong đây với Kiều gia thì có thể hiểu nhưng tại sao chế 7 lại bảo "Đừng để tớ nghe thấy tên cậu ta" hai người có mối thâm thù gì chăng? Đừng bảo do Táo ăn nhiều quá thường ăn hết sạch đồ ăn nhà bản nên mới phản ứng dữ dội vậy=]]]]] chừng nào Reika mới xuất hiện hả người, định cho Rei với Cú em vào đội phản diện hả chứ sao mà lâu thấy mặt quá chừng a.... ta tiếp tục ôm chăn đợi chap 5 đây....*iu người, nhớ người*

    Trả lờiXóa