Au : Tui
Couple : cp nhỏ Minamiona
Ratting : K - hoàn toàn trong sáng
Category : General
Note : Fic viết từ chuyện Dê Mì thường khoe ngủ chung với ở chung khách sạn, rồi cùng xem doko nữa mà doko bên đó chiếu lúc 2 giờ sáng à :3 . Nhưng *thở dài* kẻ yếu sinh lý thích phim kinh dị mê nhạc taylor và xem phim hoạt hình ghibli thì tui chả mong đợi -v- *bóp trán* , có hi vọng thì đặt ở em Mì thôi :'( làm ơn ai đó hãy dạy hư con Dê đó đi :(((
Little things
Doko kết thúc,
Hori tắt tv, không gian bỗng nhiên im lặng, ánh sáng chỉ còn lại chiếc đèn
ngủ và những ngôi sao dạ quang dán trên trần. Bên cạnh cô bé Minami cũng bắt
đầu rúc vào trong chăn. Miona ngắm nhìn gương mặt đáng yêu như thiên thần của
Minami và âm thầm nuốt xuống. Hori không thể hiểu tại sao mình lại thích ở bên em ấy
nhiều như vậy.
-
Em có
chắc là em đã xin phép mẹ chứ !
Hori phải hỏi lại điều này, vì khi Minami vẫn
còn chút dư âm nổi loạn, cô bé từng cãi nhau với mẹ và xuất hiện tại cửa phòng
Hori lúc 12 giờ đêm. Sáng hôm sau Miona đã mất rất nhiều thời gian mới có thể
thuyết phục được Minami trở về làm lành với mẹ mình.
-
Em có
mà, vì hôm nay em muốn xem doko có hai đứa mình cùng Miona. Em mang theo cả áo
ngủ này thấy chưa ~
Minami giơ lên
hai tay áo bông mềm mại trang trí bởi những nhân vật nhỏ ngộ nghĩnh. Miona không
thôi cảm thấy đáng yêu, em ấy chỉ giơ hai tay lên thôi đã thấy giống con mèo
con rồi.
-
Vữa
nãy ở doko Miona từ chối em nhé ~ toàn không thích người ta thôi – Minami khẽ
bĩu môi
-
Không
có – Miona tròn mắt – Là kịch bản của Minami mà, luôn luôn thích Minami nhất
;_____;
-
Thích
như thế nào ? – Minami quay sang, hỏi với một ánh mắt đầy tinh quái
-
Thích
...thích nhất ! – Mặt Hori đỏ hồng lên, những từ ngữ muốn nói ngắc ngứ trong cổ
họng.
-
Baka
~ em biết !
Minami mỉm cười –
kéo chăn lên ngang miệng
Ngắm nhìn ánh
sáng của những ngôi sao dán lên trần nhà, Hori buông một lời vu vơ
-
Cám
ơn Minami ~
-
Vì
sao ah ~
-
Vì từ
khi lên Tokyo lúc nào cũng chỉ có một mình
...cũng không được thân thiết như các tiền bối ...còn đột nhiên trở
thành center lúc đó nữa. Hẳn là không thể khiến mọi người yêu thích ngay
được...Nhưng từ khi có Minami, được cùng Minami nói chuyện, cùng chơi đùa, cùng
đi ăn, cảm thấy rất ấm áp ...
Đột nhiên, Hori
cảm nhận được có một vòng tay mềm mại ôm lấy cổ mình, thậm chí có thể cảm nhận
được khuôn mặt của ai đó kề sát bên mang tai.
-
Từ
bây giờ Miona có em rồi, sẽ không cảm thấy cô đơn nữa, không cần giả vờ mạnh
mẽ, không cần khóc một mình, nếu có điều gì đau lòng thì khóc với em, được
không.
Giọng nói của
Minami rất nhẹ nhàng đáng yêu, nhưng lại mang hơi thở của sự chín chắn. Không
phải một Minami trước đây luôn nổi loạn không quan tâm đến suy nghĩ của bất cứ
ai khác, lúc này đây là một Minami dịu dàng và đầy ngọt ngào.
Nước mắt của Hori
bỗng rơi xuống trong đêm và dần cô bé không kiềm được tiếng nức nở. Không phải
vì cảm thấy đơn độc hay tủi thân, chỉ là phút chốc không thể kiểm soát khi cảm
thấy mình quá đỗi may mắn. Miona vẫn luôn là đứa trẻ thèm muốn được yêu thương
trong im lặng và cố che dấu nó bằng sự mạnh mẽ vui vẻ của mình. Nhưng
Minami nhận ra hết thẩy và điều đó khiến Miona trở nên vô cùng yếu đuối – chỉ
trước người mà mình thích nhất.
Minami lau đi
giọt nước mắt trên má Hori và hai đứa trẻ ôm nhau chặt hơn trước khi dần chìm
vào giấc ngủ.
Trong giấc mơ
trong vắt của những cô bé, cả hai thấy mình nắm tay nhau và ở bên nhau đến già,
ngồi bên nhau và nói những chuyện ngốc nghếch. Ở một nơi sâu thẳm nào đó, có
những điều kỳ diệu đã chầm chậm bắt đầu.
End.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét