Author : mình
Ratting : T - PG15
Pairing : ( x-x-x-x-x-x ) main. Còn lại hầu hết nhà 46 sẽ xuất hiện trong mỗi nhiệm vụ. Đội đối thủ có thể coi như tuyến thứ chính, sẽ tiết lộ sau :3
Category : General
Note : Hố đào không lấp là chuyện thường fanfic mà phải không :'(
Bộ sậu N46
Bóng trăng tròn
thấp thoáng một chấm đen nhỏ. Không gian tĩnh lặng tỏa ra không khí sự căng
thẳng đến ngạt thở. Choang ! Cửa kính tiền sảnh tầng 2 bảo tàng vỡ toang như quả boom
châm ngòi tất cả .
-
“Hắn
chỉ đang đánh lạc hướng ! Tổ 3 tổ 4 đến tiền sảnh ! Tổ 1 tổ 2 ở lại !
Ngài đại tá rít
lên qua bộ đàm, đương nhiên ông không thích một chút nào suy nghĩ sẽ để tên
trộm khốn kiếp đó qua mặt lần nữa. Hàng rào an ninh đã được dựng lên kín lẽ đến
nỗi một con ruồi cũng không lọt qua được. Toàn bảo tàng là lưới nhện dày đặc, sẽ
không có một kẽ hở nào để Blackmoon có thể đụng tay được vào vương miện của nữ
hoàng.
Bùm ! Một tiếng
nổ nữa đột ngột vang ! Bộ đàm rít liên tục, sự nhốn nháo xảy ra ở khắp nơi.
Vương miện đã
biến mất.
....
Sáng sớm phủ lên
Tokyo một lớp sương mờ, Wakatsuki trồi lên từ giữa lòng sông với một cảm giác
vô cùng sảng khoái. Cô vuốt đi nước trên khuôn mặt mình và bơi vào bờ. Một vài
người dân dậy sớm đã tập thể dục gần công viên, đôi ba người ngồi câu cá cạnh
bậc thềm. Wakatsuki bước lên đồng thời vuốt tóc mình ra sau, giống như một
người vừa tập thể thao sáng sớm bất chấp hành động hơi quái dị của mình, cô vẫy
tay cười với một cô gái dễ thương câu cá gần đấy.
-
Chào
buổi sáng !
-
Chào
buổi sáng Wakatsuki !
Wakat chợt chấn
động, chỉ mất nửa giây để suy nghĩ, cô lập tức bỏ chạy, mặt khác, cô gái kia
chỉ mỉm cười, điềm tĩnh tiếp tục câu cá.
Khi Wakat chạy ra
khỏi công viên, một chiếc xe hơi từ đâu xuất hiện hất cô ngã xuống mặt đường.
Wakat chỉ còn biết rằng mình bị bọn chúng kéo lên xe trước khi bất tỉnh.
....
Waka chớp chớp
mắt, khung cảnh trước mặt cô có chút mờ nhòe trước khi có thể trở nên rõ nét.
Cô đang ở trong một căn phòng lạ, bị trói chặt trên một chiếc ghế và hai
tay bắt chéo đằng sau. Trong phòng có một vài cô gái và Waka không chắc mình có thể
lý giải được nụ cười của những cô gái này. Gần cô nhất chính là cô gái ngồi câu
cá bên bờ sông lúc nãy, cô ta cao, gầy, tóc ngắn rất dễ để lại ấn tượng. Trên
tay cô ta là cái búa kendama, tốc độ chơi có khi vượt xa quán quân các giải
chuyên nghiệp.
-
Các
người là cớm ? – Waka gằn giọng thận trọng
-
Đương
nhiên là không phải, cô thấy chúng tôi giống sao ! – Cô gái ngồi bên dàn máy vi
tính khổng lồ cất tiếng, đồng thời ném cục rubik 9 tầng cho cô gái ngồi phía
sau. Nhận cục rubik là một cô gái trông rất trẻ, chỉ khoảng 15-16 tuổi .
-
Vậy
là xã hội đen ? – Waka có chút nghi ngờ
-
Thỉnh
thoảng làm vài việc xấu, không có nghĩa là xã hội đen nhé ! – Một hơi thở nhẹ
phả vào bên tai khiến Wakatsuki rùng mình. Ai đó từ đằng sau ôm lấy cô, tay
vuốt ve đùi cô và cọ vào cổ cô. Bằng cách nào đó Waka cảm thấy thân nhiệt tăng
lên và lông tóc gáy như dựng đứng, thậm chí mồ hôi còn túa ra trên trán .
-
Các
người là ai !!!
Cô gái tóc ngắn
lúc bấy giờ mới dừng con kendama lại, cô ta đặt nó ngay ngắn trên bàn rồi tiến
lại gần Wakatsuki.
-
Wakatsuki
Yumi -20 tuổi, sinh viên khoa mĩ thuật trường đại học Tokyo, thành tích bình
thường không gì nổi trội, công việc bán thời gian là phục vụ bàn tại tiệm cafe
trước cổng trường đại học, hay tôi nên kể công việc bán thời gian thực sự của
cô là gì nhỉ quý cô Black Moon ?
-
Tôi
không hiểu cô đang nói chuyện gì ?
-
Vậy
thế này nhé, tối qua có một quý cô đột nhập vào viện bảo tàng với lời nhắn
trước đó sẽ trộm vương miện của nữ hoàng, thách thức ngài cảnh sát trưởng. Vương
miện để ở tầng 1 được bọc kín bởi kính chống đạn xung quanh bán kính 5m, tuyệt
đối không ai được lại gần. Các mắt lưới người và máy bố trí chặt chẽ khắp nơi .
Dù có hóa thành ruồi cũng ko thể lọt vào được. Nhưng quý cô đây đã nghiên cứu
rất kỹ cấu trúc của viện bảo tàng, nó được xây dựng từ cuối thế kỷ 19 và tầng 1
ko phải là tầng thấp nhất, dưới đó còn có một tầng hầm nữa. Tiếng động trên tầng 2 thực sự là giả. Khi kéo được một nửa cảnh vệ lên tầng 2 thì Bùm ! cô nổ sập
trần tầng 1 – đúng vị trí chiếc vương miện, cảnh sát phong tỏa lối ra duy nhất
của tầng hầm nhưng cô không ra lối đó – đó không phải lối duy nhất.Có một đường
ống thông với tầng hầm viện bảo tàng. Trước đây là đường ống dẫn nước giặt quần
áo từ thế kỷ trước, hiện tại nó thông với đường nước lọc của nhà máy nước gần
đó. Cô trượt xuống đường ống và đi bộ 2 dặm theo khu ống cũ. Và sau đó
chỉ cần đợi đúng 5 giờ sáng hệ thống nước lọc khổng lồ của nhà máy sẽ hoạt
động, cửa cống sẽ mở. Nhịn thở trong vòng 30 giây dòng nước sẽ đưa cô thẳng ra
giữa sông, và chúng tôi đợi cô ở đó. Đương nhiên cô sẽ không bơi sang phía bên kia bởi không muốn hình của mình lọt vào camera giao thông, tôi nói có đúng chứ ?
-
Hừ
nếu đã hiểu nhau như vậy, các người nghĩ có thể bắt tôi dễ dàng vậy sao ?
Wakatsuki buông
ra hai cánh tay hoàn toàn tự do và đứng dậy khỏi ghế. Một cái bóng vọt qua với
tốc độ kinh hoàng khiến Wakat chỉ kịp né qua một bên, tuy vậy vai áo cô vẫn
rách một mảng lớn kèm xước da rớm máu. Cái bóng đó đột ngột dừng lại trước cô
gái tóc ngắn, đó là một cô gái trẻ với mái tóc đen dài thẳng. Cô bé cầm mảnh áo
rách của Wakatsuki và cười khành khạch. Tiếng cười chất đầy sự quái dị.
-
Không
cần thiết đâu Hori ! – Cô gái tóc ngắn cất tiếng.
Hori lập tức
ngừng cười.
Cô gái kia bước
về phía Wakatsuki
-
Chúng
tôi biết chúng tôi không có cách nào bắt hay nhốt được cô, nhưng nếu cô ra khỏi
nơi này lúc này, tôi e rằng tên – tuổi ảnh kèm lý lịch từ nhỏ đến lớn của cô sẽ
tràn lan trên internet, thậm chí dấu vân tay, ADN cũng như chuỗi thành tích
trước giờ của cô cũng sẽ được gửi miễn phí đến trang web mật vụ mọi quốc gia
cũng như những tổ chức ngầm. Có vẻ cô sẽ không an ổn đế học đại học Tokyo với
cô tiểu thư nào đó tựa như Sakurai Reika chẳng hạn.
Đến lúc này thì
Wakatsuki khó giữ được sự bình tĩnh, cô đã đổ mồ hôi nhiều hơn, cô bé cầm cục
rubik 9 tầng kia đã hoàn thành nó, và đây là cục thứ 7 trong chưa đầy 5 phút. Waka
hiểu rất rõ ràng rằng tất cả những kẻ xung quanh cô lúc này đều tột cùng nguy
hiểm.
-
Hãy
nói ra mục đích của mấy người đi !
-
Chỉ
là có vài vụ bọn này cần đến sự hợp tác của cô thôi, lợi ích sẽ chia đều ! Chào
mừng đến với đội nhà 46 ! – Cô gái tóc ngắn nhoẻn miệng cười vỗ vai Wakasuki.
.....
-
Vậy
là các cậu làm việc cho chính phủ ? – Wakatsuki đi theo cô gái mặc áo blouse
trắng xuống dưới tầng hầm, đây là một phòng lab với đủ các thiết bị tối tân.
-
Ừ bọn
tớ là một đội- không hẳn là làm việc " cho "– tùy đơn hàng thế nào nữa – Cô gái, người
lúc nãy đã khiến Waka chết cứng với hơi thở bên tai hiện tại đang chăm chú quan
sát một ổng nghiệm nhỏ. Cô nhỏ một giọt dung dịch từ ổng nghiệm lên lam kính
rồi đặt nó dưới kính hiển vi. Tuy không để tâm đến việc Waka đi loanh quanh
quan sát phòng thí nghiệm nhưng vẫn đều đặn nói những điều mà cô biết cô gái
kia thực sự đang tò mò.
“Cô gái tóc ngắn
lúc nãy là Nanamin, cậu ấy được mặc định là leader của bọn tớ. Cậu ấy không chỉ
thông minh mà còn có óc tổ chức và kế hoạch chính xác đến từng chi tiết. Cậu ấy
được FBI đào tạo từ năm 9 tuổi và làm việc ở đó một thời gian dài, nhưng bằng
cách nào đó cậu ấy ở đây và lập nên đội này. Chắc chắn đó không phải là một câu
chuyện dễ dàng, bọn tớ cũng chưa từng hỏi, có lẽ cậu cũng đừng tò mò quá về cậu ấy. Mà cậu ấy bị ám ảnh sạch sẽ quá mức nên đừng chạm vào cơ thể cậu ấy nếu cậu vừa tập thể thao và chưa tắm, cậu ấy sẽ nổi quạu đấy.
Cô gái ngồi bên dàn máy vi tính khổng lồ là Kanarin, cậu ấy là một máy tính hình người và đôi lúc bọn tớ lầm lẫn cậu ấy với cái máy. Rất may là cậu ấy vẫn có những sở thích của con người, cậu ta bị ám ảnh với những Idol và đừng ngạc nhiên nếu lúc nào đó – thực ra là thường xuyên khi cậu nhìn lên dàn màn hình của cậu ta thì phát hiện đó là máy quay trong phòng thay đồ của Niji, Fuji hay NHK... kệ cậu ấy, cậu chỉ cần tận hưởng thôi.
Cô bé cầm cục rubik là Hoshino Minami – thiên tài toán học – một máy tính khác. . . Nó không có chế độ “ngắt tự động” nên đây là một vấn đề hết sức nghiêm trọng khi trong quá khứ Minami từng rơi vào một chuỗi hàm số vô tỷ và cứ vậy tính toán cho đến khi kiệt sức và đột quỵ . Nanamin không cho phép nó động vào dàn máy tính lần nữa vì sợ nó sẽ biến thành một dạng nửa người nửa máy như Kanarin. Khi làm nhiệm vụ nó sẽ là máy tính di động và thành một cặp bài trùng hoàn hảo với Kanarin ở nhà, cho nó theo nó sẽ cho cậu biết chính xác lựa chọn nào tối ưu nhất, nhưng mà cậu sẽ phải bảo vệ nó, rắc rối vậy đấy.
Còn con bé xé áo cậu là Hori Miona, đôi khi nó là chó, đôi khi là mèo, có thể là dê, điều đó không quan trọng. Nó có một tốc độ kinh hoàng, thậm chí trong một vài trường hợp có thể vượt qua tốc độ âm thanh, có thể là hơn. Thình thoảng có những việc bọn tớ không thể ra tay – cậu biết đấy, những việc khiến người ta ám ảnh đạo đức – nó sẽ giải quyết nhanh gọn mà vô tư kê cao gối ngủ. Tuy vậy, đôi khi nó cũng trở nên nguy hiểm và tớ buộc phải tiêm cho nó vài mũi. Hori gặp vấn đề với ngôn ngữ, nhất là khi phải miêu tả một điều gì đó nên thỉnh thoảng sẽ gặp vài khó khăn. Ơn chúa là bằng cách nào đó nó đã tìm được cách giao tiếp với Minami không cần ngôn ngữ. Hai đứa rất thân nhau nên cậu đừng cảm thấy kỳ lạ khi bọn nó bị “nhạy cảm đối phương” hơi quá. Cũng đừng ở quá gần Minami, cậu sẽ gặp rắc rối với Hori đấy và đó cũng sẽ trở thành rắc rối của tớ luôn.
Cô gái ngồi bên dàn máy vi tính khổng lồ là Kanarin, cậu ấy là một máy tính hình người và đôi lúc bọn tớ lầm lẫn cậu ấy với cái máy. Rất may là cậu ấy vẫn có những sở thích của con người, cậu ta bị ám ảnh với những Idol và đừng ngạc nhiên nếu lúc nào đó – thực ra là thường xuyên khi cậu nhìn lên dàn màn hình của cậu ta thì phát hiện đó là máy quay trong phòng thay đồ của Niji, Fuji hay NHK... kệ cậu ấy, cậu chỉ cần tận hưởng thôi.
Cô bé cầm cục rubik là Hoshino Minami – thiên tài toán học – một máy tính khác. . . Nó không có chế độ “ngắt tự động” nên đây là một vấn đề hết sức nghiêm trọng khi trong quá khứ Minami từng rơi vào một chuỗi hàm số vô tỷ và cứ vậy tính toán cho đến khi kiệt sức và đột quỵ . Nanamin không cho phép nó động vào dàn máy tính lần nữa vì sợ nó sẽ biến thành một dạng nửa người nửa máy như Kanarin. Khi làm nhiệm vụ nó sẽ là máy tính di động và thành một cặp bài trùng hoàn hảo với Kanarin ở nhà, cho nó theo nó sẽ cho cậu biết chính xác lựa chọn nào tối ưu nhất, nhưng mà cậu sẽ phải bảo vệ nó, rắc rối vậy đấy.
Còn con bé xé áo cậu là Hori Miona, đôi khi nó là chó, đôi khi là mèo, có thể là dê, điều đó không quan trọng. Nó có một tốc độ kinh hoàng, thậm chí trong một vài trường hợp có thể vượt qua tốc độ âm thanh, có thể là hơn. Thình thoảng có những việc bọn tớ không thể ra tay – cậu biết đấy, những việc khiến người ta ám ảnh đạo đức – nó sẽ giải quyết nhanh gọn mà vô tư kê cao gối ngủ. Tuy vậy, đôi khi nó cũng trở nên nguy hiểm và tớ buộc phải tiêm cho nó vài mũi. Hori gặp vấn đề với ngôn ngữ, nhất là khi phải miêu tả một điều gì đó nên thỉnh thoảng sẽ gặp vài khó khăn. Ơn chúa là bằng cách nào đó nó đã tìm được cách giao tiếp với Minami không cần ngôn ngữ. Hai đứa rất thân nhau nên cậu đừng cảm thấy kỳ lạ khi bọn nó bị “nhạy cảm đối phương” hơi quá. Cũng đừng ở quá gần Minami, cậu sẽ gặp rắc rối với Hori đấy và đó cũng sẽ trở thành rắc rối của tớ luôn.
-
Còn
cậu thì sao ? – Wakatsuki hơi e ngại nhìn cô gái trước mặt mình, đây là cô gái
đã quyến rũ cô lúc nãy, có một ngoại hình ngọt ngào và dễ thương. Dù cô luôn
chỉ có một mình Reika nhưng Waka thật sự nghĩ mình đã có khoảnh khắc bị rung
động bởi cô gái này.
-
Tớ là
Nishino Nanase – bác sĩ, bác sĩ thú y, chyên viên sinh học hay cậu muốn gọi là
gì cũng được. Đừng lo lắng vì cảm giác lúc nãy, chỉ là tớ muốn thử nghiệm một
chút huyết thanh của nhện đỏ Nam Mỹ mà tớ mới tách chiết được. Ở lượng vừa
phải, nó khiến thân nhiệt của cậu đột ngột tăng và các hormon tiết ra mạnh mẽ
trong thời gian ngắn. Nó cũng tác động đến hệ giao cảm khiến cậu bị đổ mồ
hôi và khiến cậu hiểu nhầm là mình vừa rơi vào xung động tình cảm. Nhưng yên
tâm, cậu vẫn chung thủy với cô bạn lớp trưởng của cậu thôi.
Nhìn cách Nanase
mỉm cười , Wakatsuki khẽ lắc đầu.
“ Cậu có chắc là mình đã dùng cái huyết thanh đó
chứ”
-
Cậu
vừa nói gì ?
-
Không
không có gì !
- End chap 1 -
Bonus
Khi rời khỏi
phòng lab, Wakasuki thật sự nhìn thấy Kanarin đang tấn công hệ thồng camera
trong phòng thay đồ của các đài truyền hình.
-
Cậu
thích Himetan à ?
-
Sao
cậu biết ! – Kanarin giật mình
-
Cậu
đang xài đến 4 cái camera để soi opai của cô ấy đó.
Bài tỏ quan ngại sâu sắc đến cái biệt đội không có lấy một phần tử bình thường này =))
Trả lờiXóaHóng chap :3 Au 5ting! \m/
Và sẽ có nhiều hơn những phần tử ko bình thường xuất hiện nha :3
XóaSHIELD phải gọi biệt đội này bằng cụ =)))))
Trả lờiXóaTui không biết SHIELD nhưng đội 46 này thì nhiều tật lắm =)))))
Xóa